Nửa câu còn lại, Đan Kì Diệp còn chưa nói ra, trên đầu lại bịch bịch rơi xuống một đống đồ ăn vặt.
Đây…. Là tình huống gì?
Trời giáng đồ ăn vặt sao?
Giang Mạn ở phía sau cũng ngây ngẩn cả người, mới vừa ngẩng đầu, lại rơi xuống một đống đồ lạnh!
Từ trên cao nhìn xuống, thật giống như sau đó sẽ đập vào mặt mình, hắn vội vàng lui ra sau, nhìn thấy những đồ lạnh này rơi xuống đất.
"Các cậu là tới tham gia huấn luyện quân sự! một đám alpha mang theo một đống đồ ăn vặt như vậy, là tới tâm sự sao?"
"huấn luyện quân sự mười lăm ngày, ngoại trừ cơm ở căn tin, các cậu cái gì cũng không thể ăn!"
Bên trên truyền tới thanh âm răn dạy của huấn luyện viên, Đan Kì Diệp kinh ngạc nhếch lông mày, đã bắt đầu rồi sao?
Bọn họ bên này vừa mới thu dọn giường xong, alpha bên kia đã bắt đầu kiểm tra kí túc xá.
Đan Kì Diệp nghĩ nghĩ, mình hình như cũng không mang theo cái gì để bị điểm danh, thế nhưng…. vẫn chuẩn bị một chút Sô cô la.
Nếu ngoại trừ những món chính ở căn tin thì không thể ăn những món khác, vậy sô cô la kia có thể cũng bị tóm.
Đan Kì Diệp nghĩ nghĩ, vẫn nên đem sô cô la kia giấu đi mới tốt.
Không có nơi nào đặc biệt bí mật, vậy thì nhét vào trong tủ quần áo đi.
Giang Mạn ở trên giường trải chiếu đơn, lại lăn lộn hai lần, quay đầu liền nhìn thấy Đan Kì Diệp đang giấu đồ,
"Cậu đang nhét cái gì vậy? còn chưa dọn đồ xong sao?"
Thu dọn xong rồi.
Đan Kì Diệp nói:
"Huấn luyện viên đều đem đồ ăn vặt của mấy người ớ phía trên ném xuống đây, tôi đem những thứ này giấu đi, để ngừa vạn nhất."
Giang Mạn gật đầu, vỗ nệm nói:
"Xem! Tôi để vậy có được không?"
Được. Đan Kì Diệp chuyên tâm nhét sô cô la, trả lời giống như có lệ.
Giang Mạn vừa định xuống giường nói, tôi giúp cậu.
Kết quả huấn luyện viên vừa vặn đi vào, động tác xuống giường của Giang Mạn lập tức cứng ngắc.
So với Giang Mạn, Đan Kì Diệp thoải mái hơn nhiều, lúc đi qua còn cười tủm tỉm chào hỏi với huấn luyện viên,
"Xin chào huấn luyện viên."
Huấn luyện viên là một alpha, bộ dạng nghiêm túc thoạt nhìn còn khiến người khác sợ hãi.
Huấn luyện viên hơi hơi ngẩng đầu, ý bảo hắn đứng qua một bên, Đan Kì Diệp cũng không cản trở, nhanh chóng nhường đường cho huấn luyện viên.
Phòng ngủ của omega, huấn luyện viên cũng không thể tìm tỉ mỉ, sô cô la để trong tủ quần áo, huấn luyện viên alpha tìm cũng không thuận tiện lắm, Đan Kì Diệp cũng không sợ hãi lắm.
Giang Mạn từ trên ghế đứng lên, đang muốn nói chuyện, chỉ nghe thấy xoạch một tiếng, hình như có cái gì bị kéo.
Đan Kì Diệp theo bản năng nhìn thoáng qua, chở mở to hai mắt nhìn— phía sau ghế dựa có một gói sô cô la!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!