Giang Nhu làm diễn viên, bình thường công việc cũng không ít, cho dù có lúc nghỉ ngơi, cũng phải cam đoan mình xuất hiện ở trước mặt truyền thông.
Chỉ là làm việc lâu như vậy, Giang Nhu không khỏi hơi mệt mỏi, dứt khoát liền phát sóng trực tiếp cùng fan nói chuyện, vô tình để lộ tin tức gì, tin tức đó lập tức được lên hot search.
Không biết trực tiếp bao lâu, Giang Nhu ngáp một cái, màn hình trực tiếp được thu nhỏ lại, chỉ có vài tin nhắn không rõ xẹt qua, Giang Nhu duỗi thắt lưng, nói:
"Hôm nay trực tiếp tới đây thôi, tôi đi trước…."
Nói còn chưa xong, di động đột nhiên vang lên.
Giang Nhu chỉ có thể một tay tháo thiết bị trực tiếp, kết quả thiết bị giống như xảy ra vấn đề, tìm vài lần mà vẫn không thể đóng được.
Cái gì? lời nói của người bên kia điện thoại làm cho Giang Nhu nhíu chặt lông mày, cô vội vàng nói: tôi, tôi đã biết.
Nói xong, rất nhanh đóng cửa trực tiếp, mang theo túi vẻ mặt kích động chạy ra ngoài.
Sau một lúc lâu.
Trong phòng khách trống rỗng, có một hàng chữ nhỏ xuất hiện trên bàn trà.
[…. Giang Giang làm sao vậy? xảy ra chuyện gì? Hoang mang rối loạn như vậy?]
[Quên đóng trực tiếp sao?]
[hẳn là bị hỏng, vừa rồi Giang Giang còn có vài thứ chưa đóng cửa—
- Giang Giang mau trở lại đóng trực tiếp!]
[Từ Từ, là thanh âm gì?
Giang Giang đã trở lại sao?]
[Kháo! Không đúng! Hai người này là ai?!]
….
Toàn bộ hành trình Đan Kì Diệp giống như vật trang trí bám vào trên lưng Tần Dĩ Mục.
Lúc mở cửa, hai chân còn quấn rất chặt, để ngừa mình ngã xuống.
Tần Dĩ Mục đem người cõng trở về, đứng ở bên sô pha vỗ vỗ hắn nói : « Xuống dưới. »
« Không cần. » Đan Kì Diệp áp mặt vào tai hắn và hôn nhẹ một cái, « Lâu như vậy không gặp, anh không nhớ em sao ? không muốn ôm em lâu thêm một chút sao ? »
« Đừng giỡn. »
Đan Kì Diệp hừ nhẹ một tiếng, từ trên thắt lưng hắn nhảy xuống, than thở nói : « Ngồi cùng bàn thật lạnh lùng. »
« Anh không hề nhiệt tình với em chút nào. »
« Em phải đổi một —
- a ?! » không kịp nói hết lời đã bị alpha bịt miệng.
Chia lìa ngắn ngủi, Đan Kì Diệp hô hấp dồn dập, nhanh chóng tìm về thanh âm của mình đang muốn nói chuyện, tay Tần Dĩ Mục để sẵn trên eo hắn kéo hắn tới sô pha, lại không thanh minh gì hôn lên.
Nói là hôn, lại mang theo hơi thở cường ngạnh của alpha, hung ác đoạt lấy mỗi một tấc, cắn nuốt số lượng không khí không được nhiều trong ngực hắn lắm.
Tuy rằng bá đạo, nhưng Đan Kì Diệp vẫn thực hưởng thụ, hắn cực kỳ yêu Tần Dĩ Mục bá đạo, hai tay ôm lấy cổ đối phương, khẽ nhếch cằm, không chút do dự đem nhược điểm của mình bày ra dưới mí mắt người đang trên người mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!