Chương 57: Phiến ngoại 1

Còn chưa tới thời gian vào học, các sinh viên đang khẩn trương chuẩn bị nội dung cho tiết học, thả lỏng tâm tình cùng bạn học bên cạnh nói chuyện phiếm.

"Bạn học, cậu nghe nói gì chưa, luận văn học thuật của giáo sư Tần đã bị tuần san của đế quốc thu vào! Tôi thấy, giáo sư Tần không cần lo lắng phương hướng công việc sau này, bệnh viện của đế quốc nhất định sẽ tuyển đặc biệt, chỉ sợ làm giáo sư ở trường chúng ta cũng không làm được."

"Đừng nói tới chuyện chuyển việc, sao không nhìn giáo sư Tần nhiều hơn? Giáo sư Tần tới trường học không phải chỉ là tạm thời thôi sao? Nghe nói năm đó có rất nhiều trường đoạt giáo sư, cuối cùng giáo sư Tần chủ động đến trường chúng ta, hiệu trưởng vui vẻ hận không thể ra đầu hẻm đón người cơ."

"Haiz, tôi khi nào thì mới cảm nhận được cảm giác được khắp nơi tranh đoạt."

Nữ sinh nghĩ nghĩ nói: "Lúc tôi ở trên đường, thẩm mĩ viện cùng phòng tập thể thao từng tranh đoạt tôi."

"…. Vậy cậu vẫn là rất lợi hại."

"Đừng nói nữa, giáo sư đến rồi!"

"Hả cái gì?"

Uy lực của bốn chữ giáo sư tới đây, cùng cậu đang chơi di động mà nghe thấy giáo sư tới cũng không có gì khác nhau.

Mọi người lập tức hoang mang rối loạn ngừng nói chuyện phiếm, rất nhanh kiểm tra di động đã chỉnh sang chế độ im lặng hay chưa, sau khi xác nhận không có việc gì mới ngồi ngay ngắn học tập.

Không phải bọn họ sợ hãi.

ở khóa học của giáo sư Tần, bọn họ cũng không dám làm ẩu.

Nếu không, cuối kỳ có qua được môn này hay không cũng không phải nói giỡn.

Khi tiếng chuông vào lớp vang lên Tần Dĩ Mục đúng giờ vào lớp, bởi vì hơi vội vàng, mới vừa từ phòng thí nghiệm trở về, trên người mặc áo sơ mi đơn giản, cổ áo dựng thẳng cái nút bên trên cũng được cài cẩn thận tỉ mỉ.

Omega nhỏ giọng sợ hãi than nói:

"Thật đẹp trai…. Mặc kệ nhìn bao nhiêu lần cũng không đủ."

Nữ sinh da trắng nói: "Tục tằng! tuyệt không cao nhã."

Omega lạnh mặt, "Vậy phiền toái cậu đem nước miếng bên miệng cậu lau đi, còn nữa cậu không biết mình vì sao đăng kí vào lớp của giáo sư Tần sao?"

"Hì— tôi là vì muốn tăng tri thức cho bản thân, cùng những phương diện khác không liên quan?"

"Đừng ầm ĩ, các cậu nhìn bạn học ở đầu bàn kia, hắn hình như là đang ngủ? sao mà vẫn không thấy người ngẩng đầu lên?

"Dám ở trong lớp của giáo sư Tần ngủ, vậy chính là một chuyện lớn, omega lập tức hứng trí, nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn qua. Không chỉ có bọn hắn phát hiện. Trong hàng loạt các sinh viên đang ngồi, đột nhiên có một người nằm xuống bàn, không muốn phát hiện cũng khó. Thế nhưng lại ngồi ở hàng đầu."Hắn là đang chơi cosplay sao? Như thế nào còn mang quân hàm nữa?"

"Ngọa tào…. Thế mà còn là quân hàm thiếu tướng….."

"Thiệt hay giả, cậu có nhớ lầm không?"

Omega xoa xoa mắt, "Hẳn là tôi hoa mắt rồi.

"Đúng lúc này, Tần Dĩ Mục trên bục giảng hiển nhiên cũng phát hiện trong lớp mình có một nhân tố không hài hòa. Bởi vì hắn tồn tại, đã khiến một ít sinh viên nhỏ giọng thảo luận."Đánh cuộc, giáo sư Tần sẽ giống lần trước đem người kia xách ra ngoài, hoặc là trực tiếp báo với bảo an khiêng đi."

"Lần trước là say mê, lần này lại đang ngủ, tôi nếu là giáo sư Tần, vậy ngay cả mang người đá ra ngoài tôi cũng làm."

…..

Đang nói, chỉ thấy Tần Dĩ Mục đi xuống bục giảng, đứng ở trước bàn bạn học đang ngủ.

Ngay lập tức, hai sinh viên bên cạnh đều né ra, hận không thể chừa ra một vị trí trống bên cạnh, cứng rắn đem vị trí hai bên sinh viên đang ngủ tạo ra một khoảng trống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!