Sáu giờ sáng, ánh sáng nhạt xuyên thấu qua tấm màn nặng miễn cưỡng tiến vào trong phòng, di động đầu giường không ngừng phát ra âm thanh tích tích tích.
Người trên giường bị đánh vỡ mộng đẹp, bực bội không muốn để ý, trực tiếp lấy chăn che qua đỉnh đầu, giả vờ không có nghe thấy.
Tiếng chuông di động kêu khoảng một phút đồng hồ, thanh âm mới dần dần biến mất.
Đang nghĩ tất cả đã xong, người ở trong chăn trở mình, càng vùi đầu vào trong gối tiếp tục ngủ.
Đúng lúc này, tiếng chuông di động lần thứ hai vang lên.
Hừ. Đan Kì Diệp không kiên nhẫn xốc chăn lên, quay đầu nhìn di động, mày nhăn lại, sườn mặt góc cạnh tinh xảo rõ ràng, một đầu tóc ngắn màu bạc cùng màu với cái gối, đôi mắt đậm màu không chớp nhìn di động, như đang suy nghĩ cái gì, một lát sau mới giơ tay xẹt qua bề mặt di động, Ai vậy? vừa mới tỉnh ngủ thanh âm hơi khàn khàn cùng trầm thấp.
Điện thoại vừa được kết nối, người ở bên kia hoang mang nói:
"Thất gia! Sáng sớm hôm nay là lớp của lão Ban! Hiện tại đang tìm cậu, cậu nhanh chóng vào lớp học trực tuyến đi!" Rõ ràng là dùng giọng rống to, nhưng lại không có áp lực, giống như là lấy tay bịt miệng, hẳn là đang trốn thầy giáo.
Đại não buồn ngủ của Đan Kì Diệp lập tức thanh tỉnh, hắn lập tức ngồi xuống, nghe vậy im lặng mắng một câu, lập tức xốc chăn lên, mặc một cái áo ngủ mỏng xuống giường.
Nếu không có cuộc điện thoại này, hắn đã quên hôm nay có lớp học trực tuyến!
Lúc Omega trong thời kì động dục trường học chủ trương cho ở nhà nghỉ ngơi.
Nhưng vì không muốn tiến độ học tập chậm trễ, trường học liền mở các lớp học trực tuyến cho omega, lần này còn có ba omega nghỉ ở nhà.
Đan Kì Diệp là một trong ba omega này.
Tuy rằng tính cách của hắn không mềm mại dịu dàng như những omega khác, nhưng kì động dục vẫn có, trong kì động dục không được dấu hiệu chỉ cần nhịn một chút liền qua, vấn đề cũng không lớn.
Chính là loại lớp học trực tuyến này, đối với học bá mà nói thật sự là việc làm vô bổ, Đan Kì Diệp tuy rằng không thích lớp học trực tuyến, nhưng điểm danh hằng ngày liên quan tới thành tích cuối kì vẫn là không thể quên, hơn nữa năm nay Đan Kì Diệp học cao tam, lớp học trực tuyến là một phần rất quan trọng.
Đan Kì Diệp không kịp vệ sinh, trực tiếp ngồi vào trước máy tính, luống cuống tay chân đăng nhập vào lớp học trực tuyến, mắt thấy lão ban bên trong đang đeo kính đen điểm danh Đan Kì Diệp liền nhẹ nhàng thở ra.
Ấn tên điểm danh, lão Ban vừa kêu tên người phía trước xong liền gọi tên hắn, Đan Kì Diệp?
Đan Kì Diệp mở micro ra: Có!
Lão ban trong hình gật gật đầu, tiếp tục điểm danh.
Tránh được một kiếp Đan Kì Diệp liền thẳng lưng, vẻ mặt hắn còn hơi mơ màng.
Thầy giáo khác ở lớp học sớm cũng sẽ không điểm danh, nên bình thường hắn luôn thức rất khuya, đã lâu rồi Đan Kì Diệp không dậy sớm như vậy, ngày hôm qua chơi trò chơi còn rất hưng phấn, làm cho hắn quên để ý thời khóa biểu hôm nay, thiếu chút nữa gây ra lỗi.
Đan Kì Diệp vỗ một cái thật vang, sau đó gởi tin nhắn cho anh em của mình:
"Cảm ơn, buổi tối ra ngoài ăn đồ nướng, tôi mời."
Nhấn một cái gửi đi.
— leng keng.
Nghe thấy thanh âm phát ra từ trong lớp học trực tuyến, Đan Kì Diệp kinh ngạc mở to hai mắt, chỉ nghe lão Ban ở trong màn hình lớn tiếng nói:
"Di động của ai không tắt âm? Tắt âm đi!"
Đan Kì Diệp: ….
Anh em cậu chịu uất ức rồi, ăn đồ nướng xong rồi lại mời cậu đi ăn lẩu.
Sau phần điểm danh, chính thức tiến vào giai đoạn học tập, lão Ban mở ra sách giáo khoa nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!