Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chuyện chính còn chưa bắt đầu mà cô lại nắm tay người ta trước.
Cô dẹp bỏ suy nghĩ của mình trong bầu không khí ái muội, rồi quay lại chủ đề: "Không thành vấn đề, chúng ta bắt đầu giảng bài đi."
Lục Diên Bạch lạnh nhạt gật đầu, đưa bút qua, nhẹ nhàng nói, nhưng lại có chút xa cách.
"Phần hôm qua có chỗ nào không hiểu, vòng lại, rồi tôi sẽ giảng lại cho em."
Bản thân Từ Diệp Vũ là tác giả tiểu thuyết, sao có thể không nhận ra lúc này anh ôn nhu mà lạnh nhạt kéo khoảng cách của hai người ra chứ.
Giống như cô lường trước, anh rất biết quan tâm đến cảm xúc của người khác, anh hiểu chuyện làm thế nào để vừa lịch sự vừa thản nhiên mà giữ khoảng cách giữa sinh viên và giáo sư.
Không tổn thương người khác, cũng không làm bầu không khí trở nên lúng túng.
Có thể duy trì khoảng cách thoải mái giữa người với người như vậy, trùng hợp lại chính là người khó đến gần nhất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh có thể nói chuyện giao tiếp với bất kỳ ai, nhưng lại không để ai có thể dễ dàng thân thiết với mình.
Từ Diệp Vũ nhận bút, trong lòng ngược lại cũng không bài xích, thậm chí còn có chút cảm giác an tâm.
Cô cầm bút, nhẹ giọng nói "dạ".
/
Sau khi trở về, Từ Diệp Vũ còn cảm khái với Hướng Vi: "Thật không hổ là giáo sự, thật sự luôn. Mình có cảm giác anh ấy không nhiệt tình với mình nhưng trong lòng mình lại không có bất kỳ phản cảm nào, mà lại cảm thấy rất…. an tâm nữa chứ?"
"Cậu cho rằng giáo sư đại học L dễ làm lắm sao? Không có chút năng lực và nhân cách mị lực thì sao có thể nổi tiếng vậy chứ," Hướng Vi sờ sờ cái túi mực sợi trên bàn mà Từ Diệp Vũ mua, vừa ăn vừa nói, "Hơn nữa, cậu cảm thấy như vậy là rất bình thường, bởi vì điều đó cho thấy, Lục Diên Bạch anh ta không phải là người có mối quan hệ nam nữ lộn xộn."
"Đối mặt với tiếp xúc thân mật với sinh viên mà anh ta làm như vậy là có phong đó. Nếu như anh ta không kiêng dè, cậu mới thật sự phải cẩn thận đó."
Từ Diệp Vũ gật đầu: "Hơn nữa, cách thức của anh ấy rất ôn hòa, khiến người ta cảm giác anh ấy đang nhượng bộ, cũng muốn cho cậu biết làm như vậy là không thích hợp, nhưng lại không làm cậu phải xấu hổ, bẽ mặt."
Hướng Vi cắn một sợi mực: "Vậy cậu có cảm thấy mình làm như vậy là không thích hợp không?"
Từ Diệp Vũ chớp chớp mắt: "Không có, vì sao mình phải có cảm giác không thích hợp chứ, mình cũng đâu phải sinh viên của anh ấy đâu."
Hơn nữa tính huống lúc đó, cô cũng không phải cố ý mà.
"…….."
Hướng Vi chân thành nhìn vào mắt cô: "Mình đây cảm thấy không chỉ là bởi vì anh ta có chừng mực, mà còn có nguyên nhân khác là da mặt cậu tương đối dày."
Từ Diệp Vũ: ?
"Da mặt mình dày chỗ nào chứ, lúc học đại học mình được người khác tỏ tình không phải cũng đỏ mặt đó sao?"
"Được tỏ tình nhiều thì sẽ không đỏ mặt nữa, da mặt không phải cũng dày hơn sao."
Câu này lại làm cho Từ Diệp Vũ phải suy nghĩ.
Mặc dù cô cảm thấy Hướng Vi nói bậy bạ những cẩn thận suy nghĩ thì hình như cũng có logic.
"Nhưng mà mình nhìn Lục Diên Bạch thì sẽ đỏ mặt, giống như kiểu tâm tư thiếu nữ từ dưới giếng phun lên vậy đó."
Hướng Vi móc ngón tay: "Vậy Lục Diên Bạch cũng thật thảm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!