Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hướng Vi phân tích nói: "Vừa nãy giáo sư nhìn chúng ta, nhưng anh ta lại không cho chúng ta vào mà lại xoay người đưa lưng về phía chúng ta….. ý nói có phải không cho chúng ta vào hay không?"
"Chắc là vậy."
Từ Diệp Vũ cầm bút chì bấm "nhọn", còn đang đắm chìm trong hình ảnh Lục Diên Bạch cất giấu Yakult, không khỏi nghi ngờ bản thân.
Mặc dù không biết vì sao anh lại làm vậy, nhưng không hiểu sao cô lại sinh ra ảo giác hành động này của anh là bởi vì cô.
Từ Diệp Vũ lẩm bẩm: "Chẳng lẽ ban đêm mình đi trộm nước của anh ta sao?"
Hướng Vi ghé mặt qua hỏi: "Nước gì?"
"……." Từ Diệp Vũ liếc cô ấy, "Dù sao cũng không phải là cái cậu nghĩ."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Mình nghĩ cái gì chứ," Hướng Vi nhún vai, "Mình là công dân tốt tuân thủ pháp luật."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Từ Diệp Vũ nghiêm túc gật đầu: "Ngoài trừ buổi tối thích làm ổ trong chăn xem tiểu……"
Hướng Vi bịt kín miệng cô lại, nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Nếu giáo sư nhìn thấy chúng ta mà không định cho chúng ta vào vậy thì chúng ta đi trước đi, lần sau sẽ đến sớm hơn một chút."
Từ Diệp Vũ vẫn còn đang suy nghĩ xem mình và Lục Diên Bạch có từng xảy ra chuyện gì hay không, khi cô còn đang suy nghĩ thì Hướng Vi nửa lôi nửa kéo cô cách xa phòng học.
Tiêu tốn năm phút, Từ Diệp Vũ đã dùng trí nhớ của "tác giả có sách bán chạy" kiểm tra xong, cô xác định mình chưa từng gặp Lục Diên Bạch.
Như vậy xem ra những gì cô nhìn thấy hôm nay có thể chỉ là ảo giác.
Cô lấy lại tinh thần, thì phát hiện mình bị Hướng Vi kéo đến trước cửa hàng trái cây.
Vì hôm qua không ăn được táo nên trong lòng Hướng Vi tiếc nuối, hôm nay lại quyết định mua một túi nữa.
Mua táo xong, ông chủ còn giúp họ cắt, còn tặng kèm hai chiếc nĩa và cho vào một hộp nhựa.
Hai người mua táo xong chuẩn bị đi về, kết quả tình hình giao thông ở đại học L quá phức tạp, vòng qua vòng lại, cuối cùng lại đứng trước cửa phòng học của Lục Diên Bạch.
Từ Diệp Vũ nhìn lướt vào trong, phát hiện người đàn ông đang đứng trước máy chiếu giảng bài, khuôn mặt bị ánh sáng chiếu ra bóng mờ, càng tôn lên cái mũi cao thẳng, mi mắt sắc sảo.
Chỉ một cái liếc mắt đã khiến Từ Diệp Vũ phải đứng hình.
Vừa này cô còn chưa kịp nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt của anh, bây giờ cũng chỉ mới nhìn thoáng qua, đầu ngón tay cuộn lại, cô cảm thấy có một loại cảm xúc đang xông thẳng vào lòng.
Thời tiết mùa hè nóng bức, những phiến lá phủ bóng xuống che mát, những chậu sứ trắng trống rỗng, có người thẩy vào đó mấy viên đá bạc hà.
Lạch cạch, âm thanh trong trẻo, rơi xuống rồi phát ra tiếng vọng.
Bên trong phòng học, Lục Diên Bạch cảm nhận được cái nhìn chăm chăm của Từ Diệp Vũ, cả người khựng lại, ngước lên nhìn cô.
"Vào đi."
Ngay từ đầu anh đã phát hiện ra các cô, lấy giáo án xong định cho người vào thì lại đã không thấy người đâu.
Sinh viên ở tiết học của anh rất nhiều, đi dự thính lại càng nhiều hơn, cho nên anh không có thời gian để ghi nhớ mặt của mỗi học sinh, mà dựa theo số báo danh để phân biệt cũng để tránh mạo danh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!