Chương 16: (Vô Đề)

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hai tay cô bé trống trơn nhìn Lục Diên Bạch oán giận.

"Yakult lại không có được….. Em lại không mua được!"

"Mấy cửa hàng trước đó không có thì thôi đi, đó là không có hàng, cửa hàng cuối cùng nói vốn dĩ là có hai lốc, kết quả lại bị hai nữ sinh mặc quần áo màu đỏ mua mất, mua trước em một giờ. Anh, em rất thảm mà."

Nhớ lại một chút, quần áo của Từ Diệp Vũ và Hướng Vi màu đỏ, Lục Diên Bạch bỗng nhiên trầm mặc: "……."

Lục Uyển Nghi chỉ chỉ trong tay anh: "Ở đâu mà anh có? Ở đâu vậy?"

"Có thể là….." Anh dừng lại một chút, "Có người lương tâm bất an."

/

Sau khi trở về, Hướng Vi có ý đồ muốn "nhúng chàm" thú bông của Từ Diệp Vũ: "Cho mình một con đi?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Từ Diệp Vũ lời lẽ chính đáng lắc đầu: "Không được, chồng mình cho mình, mình không thể cho người khác được."

"Chồng??" Hướng Vi nhăn mặt, "Hay là cậu bị cái kẹp trong máy gặp thú gắp mất não luôn rồi? Trước đó không phải nói là bạn trai sao?"

"Thăng cấp rồi," Từ Diệp Vũ nghĩ đến động tác gắp thú bông hôm nay của Lục Diên Bạch, rồi nhấp môi cười, "Hôm nay Lục của mình quá mê người, mình đơn phương tuyên bố cùng anh ấy kết hôn."

"……Thăng cấp? Lục của cậu?"

"Trò chơi đều có thể thăng cấp, mình thăng cấp cho giáo sư Lục từ bạn trai thành chồng thì có làm sao chứ?" Từ Diệp Vũ ôm thú bông vào phòng ngủ, "Mình đi ngủ đây, good night."

Hướng Vi xùy một tiếng: "Xem cậu khoe khoang kìa."

Không quá mấy ngày, biên tập thông báo với Từ Diệp Vũ, tạp chí "Linh Phong" nơi cô đăng tiểu thuyết ngắn đã có trên thị trường nên muốn gửi tin tức đến cô.

Sau khi gửi tin tức xong, cô thuận tiện đi đến hiệu sách, mua một cuốn "Linh Phong" về chung cư.

Cô đặt tạp chí ở giữa bàn trà, Từ Diệp Vũ ngồi trên sô pha uống hai ngụm nước, lúc đặt ly thủy tinh xuống, dư quang liếc đến mặt bìa cuốn tạp chí.

Trên mặt bìa là tiêu đề của cuốn tiểu thuyết ngắn của cô, bên cạnh tiêu đề ngoại trừ một câu trích dẫn kinh điển nhất thì còn có một dòng của biên tập…..

[Dưới muôn ngàn cuộc gọi thì tác giả siêu ăn khách Đêm Khuya Hiu Hiu đã tái xuất với những tập truyện ngắn hấp dẫn!]

Cô khoanh chân ngồi dựa vào sô pha nhìn chằm chằm dòng chữ kia, phảng phất như muốn nhìn thấu.

Thật ra, bên trong còn có một trang tương tác mà Loan Loan viết, nội dung tương tác là lên án Từ Diệp Vũ giao bản thảo chậm, cô ấy đã có khoảng thời gian hối thúc cực khổ, nên muốn những độc giả luôn mong chờ tác phẩm của cô thì thuận tiện thúc giục cô ra bộ tiểu thuyết dài đi.

Lúc Hướng Vi về, Từ Diệp Vũ vẫn ngồi thất thần trên sô pha.

"Sao vậy?" Hướng Vi đưa tay lên lắc lắc trước mặt cô, "Ngẩn người làm gì vậy?"

Từ Diệp Vũ còn chưa kịp trả lời, thì Hướng Vi theo ánh mắt cô nhìn lên bàn, rồi chợt kinh ngạc một chút: "Wow, cậu viết truyện ngắn? Có phải là hàng tích trữ dưới đáy tủ hai năm trước không?"

"……"

Hướng Vi cầm cuốn tạp chí: "Quá cảm động, không nghĩ đến lúc còn sống có thể nhìn thấy cậu cầm bút. Mình có thể hiểu được cậu ngồi đây phát ngốc rồi, viết lách rất mệt nên ngồi trên sô pha để hồi phục lại một chút nguyên khí cũng nên."

Từ Diệp Vũ rốt cuộc cũng mở miệng: "Viết lách cũng tạm, không phải rất mệt, chủ yếu là hạ phàm quá vất vả."

Hướng Vi ghét bỏ nhăn mặt lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!