Chương 13: (Vô Đề)

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sau khi về nhà Hướng Vi nghe Từ Diệp Vũ ngồi trên sô pha nói một chút về "tiến độ" của chương trình học hôm này, cô ấy vừa xe gói khoai tây và nói.

Gói bánh phồng bị xé ra một hút, Từ Diệp Vũ nhanh tay lẹ mắt, cô duỗi tay ra bốc một miếng khoai tây chiên.

Hướng Vi đối với tài nghệ tinh vi của cô cũng xem như đã hiểu: "……."

Cô ấy mơ hồ, phồng má nhai nhai giống như một chú chuột hamster vừa nghiêm túc lại vừa đáng yêu.

"Cũng không phải là rất lớn, mình cũng chỉ nhìn nhìn tay thôi mà."

"Nhìn nhìn tay? Mà chỉ nhìn nhìn tay?" Hướng Vi híp mắt lại, "Thôi đi, ánh mắt của cậu mà chỉ đơn thuần nhìn một cái thôi sao? Mình không tin."

"……"

"Cảm giác giống như ăn tám đời không ăn thịt nhưng cũng nhìn thấy thịt," Hướng Vi mở to mắt, "Giống như hổ đói dùng ánh mắt xanh vồ mồi."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Từ Diệp Vũ suy nghĩ nói: "Không phải chỉ có sói mới có thể ơhongs ra ánh mắt xanh sao?"

"….."

Hướng Vi: "Này không quan trọng!"

Từ Diệp Vũ gật đầu: "Được rồi, không quan trọng."

Qua một lát, Hướng Vi nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Thật tuyệt đúng không?"

Từ Diệp Vũ không phản ứng kịp: "Tuyệt cái gì?"

"Ở cùng một văn phòng với giáo sư đẹp trai, chính là mơ ước của nhiều người, nhưng anh ta chỉ để cho cậu học bù, hơn nữa còn có hai giờ chỉ thuộc về mình cậu," Hướng Vi tấm tắc, "Cái loại không khí trai đơn gái chiếc này, ở một nơi trang nghiêm mà thần thánh như văn phòng mà làm loại chuyện này……."

Từ Diệp Vũ càng nghe càng cảm thấy không đúng: "Mặc dù rất dễ thẹn thùng và ám muội làm mình cảm thấy có chút thẹn thùng, nhưng mà bọn mình làm chuyện gì chứ? Cậu nói giống như bọn mình làm bẩn văn phòng vậy đó."

Hướng Vi: ???

"Cậu nói cái gì?"

Từ Diệp Vũ khựng lại, rồi thuật lại: "Bọn mình làm cái gì?"

"Không phải, câu trước đó."

"Mặc dù ám muội khiến mình rất dễ thẹn thùng……"

Hướng Vi: "Buồn nôn….."

"………"

/

Vận khí của Từ Diệp Vũ khá tốt, không bao lâu, Thẩm Đồng dẫn trợ trỏ về một chuyến, thuận tiện gửi máy ảnh và sách cho Từ Diệp Vũ.

Sau đó, Từ Diệp Vũ gửi tin nhắn cho cô ấy, Thẩm Đồng cũng rất tri kỷ viết mấy chữ chúc phúc, còn ký cả tên nữa.

Máy ảnh của Thẩm Đồng cũng không dùng nhiều, cho nên vẫn còn rất mới, hơn nữa còn có thể điều chính tham số, có thể nói là vô cùng tiện lợi.

Chọn một ngày, Từ Diệp Vũ đem theo máy ảnh và sách đến cô nhi viện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!