Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có thể, rõ ràng là một câu hỏi thỉnh cầu, mà lại bị cô dựa theo tình cảm mà biến thành anh lựa chọn đáp ứng.
Đầu ngón tay của Lục Diên Bạch đặt trên cổ tay áo, mí mắt rũ xuống, đương nhiên cũng không nhìn rõ, vì sao vừa nãy Từ Diệp Vũ còn đang hỏi có thể lưu lại phương thức liên lạc hay không, mà chỉ trong chớp mắt, chỉ một câu nói buột miệng, lại có thể chuyển từ bị động thành chủ động vậy chứ.
Thấy Lục Diên Bạch không nói lời nào, Từ Diệp Vũ sợ anh nhìn ra được sơ hở trong đó, rồi sẽ không đồng ý thêm phương thức liên lạc với cô…..
Vì thế cô đẩy đẩy điện thoại về phía trước, rồi lặp lại: "Là em quét thầy hay thầy quét em?"
Người đàn ông xốc nhẹ mí mắt, mím môi, vẻ mặt vô cảm, đọc một dãy số.
"188xxxx6628."
Từ Diệp Vũ ngây ngốc ngẩng mặt lên, đối diện với đôi mắt đen của anh ba giây rồi cô mới phản ứng lại.
Anh đang đọc số điện thoại cho cô sao!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô vội vàng cầm điện thoại: "Số điện thoại hay là số Wechat ạ?"
Giọng anh ôn hòa, không nhanh không chậm nói: "Đều được."
Con đường lấy được số điện thoại còn thuận lợi hơn rất nhiều so với Từ Diệp Vũ tưởng tượng.
Cô nhập dãy số vào khung tìm kiếm, sau khi nhấn xác nhận thêm bạn thì cô vô cùng hứng thú, chuẩn bị xác nhận hình ảnh và tên một chút.
Nhưng mà thời gian vui vẻ luôn rất ngắn ngủi, giây tiếp theo, Lục Diên Bạch nới lỏng nút áo, giọng điệu thả lỏng: "Bài tập sắp xếp lần trước đã viết được nhiều chưa?"
"…….."
Không một tiếng động.
Từ Diệp Vũ liếm liếm môi: "Viết được một ít……."
Anh nhướng mày: "Một ít?"
"Đa phần," Từ Diệp Vũ bổ sung nói, "Em sẽ cố gắng viết, còn một chút vẫn chưa viết xong, thật sự vì quá mệt……."
"Mệt thì ngủ," Anh nói, "Không cần thiết phải viết hết, tôi chỉ sợ lâu quá em không đi học nên viết bị ngượng tay."
Từ Diệp Vũ gật gật đầu, lấy một cuốn bài tập trong túi ra, rồi lật hai trang: "Có một tờ là chưa viết."
Anh lấy cuốn sách bài tập của cô đặt trước mặt, rồi tìm phần đáp án ở trên bàn rồi đối chiếu đáp án với cô.
Từ Diệp Vũ thấy trên tay anh trống không, nên lấy một cây bút màu đỏ trong túi đựng bút đưa qua cho anh.
Một người đã nhiều năm không cần đến túi đựng bút nhưng mà vì anh, cô đương nhiên sẽ chuẩn bị thêm, còn mua thêm bút marker, cục tẩy, bút xóa tinh tinh, chỉ có thời gian học kỳ 1 mới có thể sử dụng mấy đồ này.
Lục Diên Bạch nhân, môi nhếch lên một cái: "Em còn có bút đỏ nữa à?"
Bởi vì trước đây khi đi học đều là vừa làm đề vừa dò đáp án, chưa từng dò đáp án dài như vậy, nên anh cũng không biết là cô còn có cả bút đỏ nữa.
"Ngoại trừ bút đỏ ra em còn có bút màu cam màu xanh bạc hà," Từ Diệp Vũ xoay người mở túi đựng bút ra, "Thầy có muốn không?"
"Không cần đâu," anh lắc đầu, "Chỉ là tôi không nghĩ đến em mua nhiều như vậy thôi, chỉ là học bù thôi mà, không cần thiết phải trịnh trọng như vậy."
Cô không suy nghĩ, nghiêm túc nói ra từng câu từng chữ: "Vì em muốn nhìn thầy chỉnh sửa bài tập cho em mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!