Cô bé nhà họ Úc tên Đam Thanh có một cậu em trai tên là Du Bạch, ba cô bé là đạo diễn nổi tiếng trong nước, mẹ là diễn viên múa nổi tiếng trong nước, cô bé giống mẹ, dáng người mảnh khảnh, duyên dáng yêu kiều.
Lúc cô bé ba tuổi thì có em trai, cả ngày Đam Thanh đều nằm nhoài trên giường ngắm em, cô bé trợn tròn đôi mắt trong veo, mông cứ lắc hết từ bên này sang bên kia, Đam Thanh hỏi: "Mẹ ơi, em trai trông kì quái thật ấy."
Úc Thần đứng cạnh nghe thế bèn bật cười, "Lúc con bằng đấy trông còn kì quái hơn nhiều."
Cô bé bỗng ngẩng đầu lên nhìn anh, cau mày, dường như bị ba làm buồn lòng nên tiếp đó nằm nhoài bên mép giường không nói thêm gì nữa, mông cũng chẳng thèm lắc.
Cô bé rất nhạy cảm.
Lệnh Tử bất đắc dĩ liếc ba cô bé rồi vuốt đầu con gái: "Ba hư lắm, con kệ ba, Thanh Thanh bao giờ cũng đáng yêu, mấy ngày nữa em trai cũng sẽ đáng yêu hơn nữa đấy."
Cô bé lại lắc lư mông.
Buổi chiều cả nhà họ Khấu đến chúc mừng Úc công tử ra đời. Trẻ con vô cùng tò mò với bé sơ sinh, cậu bé nhà họ Khấu vừa vào đã chạy tới ngó xem em bé nằm trên giường trông thế nào, nhưng mới nhìn thoáng qua cậu đã thấy mất cả hứng, chẳng giống trong tưởng tượng gì cả…
Thanh Thanh vừa thấy cậu bé phản ứng vậy bèn nhanh chóng bảo vệ em trai, cô bé bi bô nói: "Mấy ngày nữa em trai mình mới đáng yêu như mình cơ, tại cậu tới sớm ấy."
Bạn nhỏ Khấu Vân yên lặng nhìn cô bé một hồi, mới giơ tay ra đã định cầm tay Đam Thanh, đã thế còn cầm trúng, Thanh Thanh vội vã rút tay ra rồi chạy ra sau ôm chân ba.
Vợ chồng nhà họ Úc: "…"
Khấu Lâm thấy con trai mình vừa nhìn con gái nhà người ta đã tỏ ra mê mẩn vậy thì vừa tức vừa buồn cười, cậu ta tới gần xoa đầu cậu bé, "Đồ lưu manh, người lớn còn ở đây mà con dám làm càn à, học ai đấy hả?"
An Vi Vi đứng cạnh trả lời: "Anh chứ ai."
Sau đó hai bạn nhỏ học cùng lớp mẫu giáo lại càng có nhiều cơ hội tiếp xúc hơn, gần như cả ngày đều ở cạnh nhau.
Bạn nhỏ Khấu Vân có cảm giác chiếm hữu khó hiểu với bạn nhỏ Đam Thanh, khi còn nhỏ tình yêu chưa nở, chỉ biết đó là người bạn mình thích nhất, huống hồ hai nhà cũng rất thân thiết, cậu bé cảm thấy mình và cô bé có quan hệ khác hẳn với các bạn trong trường mẫu giáo.
Cậu bé gần gũi với cô bé hơn nhiều.
Lúc thầy cô xếp chỗ cậu bé muốn ngồi cạnh Đam Thanh, hai chiếc ghế nhất định sẽ kê sát nhau.
Cậu nhóc tuy nói không nhiều nhưng lại rất tinh ranh.
Còn bạn nhỏ Đam Thanh hầu như không nhận ra việc hai người ngồi gần quá, vì cô bé còn mải nghe cô giáo kể chuyện cổ tích, mải mê khoa tay múa chân trên bảng đen, mải mê phát biểu ý kiến với những bạn nhỏ khác.
Dần dà cô bé cũng quen tiếp xúc với Khấu Vân, hai người từ từ trở lên thân thiết, sau khi học tiểu học cả hai cũng chẳng thấy ngại ngùng bối rối như các bạn nam nữ sinh khác cả.
Tự nhiên, vô cùng tự nhiên.
Nhưng ngày học tiểu học họ không được ngồi tự do nữa, Khấu Vân cao nhanh, Thanh Thanh chỉ đứng tới ngực cậu bé nên hai người ngồi xa như cách cả Cân Đẩu Vân.
Khấu Vân nghĩ thế.
Bạn nhỏ Khấu Vân có vẻ ngoài y như ba mẹ, khuôn mặt nhỏ trắng trẻo đẹp trai được nhiều người thích, hồi mẫu giáo còn có mấy cô bé tranh giành tình cảm vì cậu bé, lúc lên tiểu học mấy cô bé đó rụt rè đi nhiều, bắt đầu tranh giành tình cảm ngầm. Nhưng một lòng một dạ cậu bé đều dành cho cô bé nhà họ Úc hết, tâm tư ngây thơ của Khấu Vân từ từ trưởng thành theo khi số tuổi tăng lên…
Nhưng cục diện hài hòa của hai người bị phá vỡ khi cả hai lên cấp hai.
Trung học chính xác là giai đoạn các cô các cậu bé biết được cảm giác bồi hồi tình mới chớm nở, thật ra năm lớp 6 tiểu học (*) nó đã xuất hiện rồi nhưng khi đó vì còn quá ngây thơ nên ai ai cũng giữ kín như bưng, tuy vậy, một khi đã mặc chiếc áo của học sinh trung học lên rồi thì lại khác.
(*) Tiểu học ở Trung Quốc từ lớp 1 – lớp 6.
Ví như việc ngày học tiểu học chỉ có thể dùng bút chì, nhưng một khi thoát khỏi quần thể nhóm học sinh tiểu học, gia nhập vào đại đội của học sinh trung học thì lập tức được dùng bút bi, bởi vì ngày học lớp 6 tiểu học cũng đã bắt đầu suy nghĩ bậy bạ.
Từ giai đoạn này trở đi, một khi hai bạn nào khác phái thân thiết với nhau đôi chút sẽ bị các bạn nhỏ nhìn với ánh mắt sâu xa, nhưng thực tế là vẻ mặt vẫn rất ngây thơ.
Dưới những ánh mắt khuôn mặt ấy, Khâu Vân bắt đầu lờ Úc Đam Thanh đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!