Ngày 21 tháng 10 là thứ hai. Sau giờ tan làm, Hạ Đình được Thịnh Sấm đến đón và đưa đến một studio tư nhân cao cấp.
Hôm nay, anh lái một chiếc siêu xe màu đỏ mà trước đây cô chưa từng thấy anh lái qua. Hạ Đình cũng không để ý biển số xe.
Đến studio, Thịnh Sấm cùng Hạ Đình chọn váy và giày.
Sau khi thử vài chiếc váy, cuối cùng Hạ Đình chọn một chiếc váy dài đuôi cá màu đỏ rượu vang.
Giày cô chọn là một đôi cao gót màu đen.
Điều đặc biệt là hôm nay Thịnh Sấm mặc một bộ vest đen cao cấp, phối với chiếc cà vạt màu đỏ rượu vang có hoa văn chìm mà cô đã tặng anh.
Khi cô thay xong váy và đi đôi giày cao gót, người quản lý cửa hàng đã dựa vào khí chất và trang phục của Hạ Đình để trang điểm và làm tóc cho cô.
Mái tóc dài của Hạ Đình được búi thấp kiểu Pháp, được cố định bằng một chiếc kẹp tóc hình nơ lớn màu đen có tua rua.
Trang điểm lần này hoàn toàn khác với phong cách nhẹ nhàng thường ngày của cô. Gương mặt Hạ Đình hôm nay vừa rạng rỡ, nổi bật nhưng không hề phô trương.
Sau khi mọi thứ hoàn tất, Hạ Đình nhẹ nhàng nâng váy đứng dậy. Cô quay người lại, mỉm cười với Thịnh Sấm, anh vẫn luôn ngồi trên ghế sofa đợi cô.
Thịnh Sấm vẫn luôn dõi theo cô nên dĩ nhiên anh cũng nhìn thấy nụ cười ấy.
Anh đứng dậy, tiến lại gần Hạ Đình, mu bàn tay nhẹ nhàng lướt trên gò má cô rồi, anh cười nói khẽ: "Đình Đình, em đẹp lắm."
Trước khi rời khỏi studio, Thịnh Sấm lấy thêm một chiếc áo khoác dài màu đen khoác lên người cô để giữ ấm.
Sau đó, anh mới đưa cô đến điểm hẹn.
Chiếc siêu xe màu đỏ nổi bật dừng ngay vị trí lối vào của hiện trường.
Trước mắt họ là một khung cảnh mùa thu.
Dưới chân là những chiếc lá ngô đồng úa vàng, hai bên đường là hàng cây ngô đồng nhuốm sắc thu. Xung quanh là hàng loạt bóng bay màu vàng kim và những đóa hướng dương rực rỡ.
Hàng đèn pha phía trên bừng sáng, chiếu xuống bên dưới.
Thịnh Sấm nắm tay Hạ Đình. Khi anh định dẫn cô bước về phía trước, Hạ Đình chợt ngập ngừng hỏi: "Thịnh Sấm, anh chuẩn bị sinh nhật cho em đúng không?"
Thịnh Sấm không thay đổi sắc mặt cười đáp: "Đúng vậy."
Lúc này Hạ Đình mới theo anh bước đi.
Cùng lúc đó, pháo hoa lạnh từ hai bên đường bắn xuống, giống như một cơn mưa sao rơi, một bài hát tiếng Anh du dương vang lên.
Bất cứ nơi nào Hạ Đình và Thịnh Sấm đi qua, pháo hoa nở rộ, âm nhạc ngân vang.
Thịnh Sấm vừa đi vừa nói với Hạ Đình: "Đây là mùa thu năm ấy khi chúng ta gặp nhau, cũng có thể là mỗi mùa thu khi chúng ta xa cách."
Con đường quanh co dẫn họ bước vào khung cảnh mùa đông.
Tông màu chủ đạo là màu trắng, điểm xuyết chút xanh lam, trải đầy hoa và bóng bay.
Pháo hoa lạnh vẫn tiếp tục cháy sáng theo bước chân của hai người, ánh đèn pha vẫn luôn soi rọi hai người. Bài hát tiếng Anh vẫn không dứt, những bông tuyết nhân tạo bắt đầu chầm chậm rơi.
"Hạ Đình." Thịnh Sấm dịu dàng nói: "Đây là mùa đông mà anh muốn nói với em rằng "Tuyết rơi rồi", cũng là mỗi mùa đông trong những năm tháng chúng ta không gặp nhau."
Rồi họ bước vào một mùa xuân màu hồng.
Hai bên lối đi, những chiếc ô trong suốt và màu hồng được treo ngược trên cao. Bên dưới ô là những cây kem ốc quế đủ vị được trang trí cao ngang người. Những ánh đèn rực rỡ giăng từ trên xuống dưới, chiếu sáng những chiếc ô và những cây kem.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!