Chương 93: Phiên ngoại 9

Phiên ngoại 9: Ghen.

Chu Dịch ra khỏi phòng tắm, cầm quần áo ra ban công giặt.

Ben hút thuốc, khó hiểu hỏi: "Lão đại, quần áo cậu dính nhiều máu lắm rồi, vứt thẳng vào sọt rác đi chứ còn giặt gì nữa?

"Chu Dịch để quần áo vào thau, thờ ơ đáp:"Đồ vợ mua cho, bẩn thì giặt sạch, rách thì vá lại.

"Ben sửng sốt, bàn tay thô to luồn vào mái tóc vàng vuốt vuốt, để lộ đôi mày đậm tính hoang dã, gã cười:"Cảm động thật.

"Dứt lời, Ben bước đến ban công, tựa người vào cửa kính, khoanh tay trước ngực:"Lão đại, khả năng của cậu kém đi rồi.

"Cánh tay bị thương của Chu Dịch buông thõng bên phải mạn sườn, tay trái giặt quần áo, máu loãng liên tục chảy xuống thau nước. Với câu nói này của cấp dưới, hắn không đưa ra ý kiến. Ben cười, điếu thuốc bên môi run lên:"Nếu còn ở quân đoàn, tên nhóc kia có mơ cũng không chạm được đến một góc áo của cậu."

"Ha ha, tôi nghĩ lúc đấy cậu phân tâm, suy nghĩ về vợ yêu của cậu, lo anh ta đun nước sôi có bị bỏng tay hay không, ăn bánh mì có lấy mứt trái cây không, đi tắm có bị trượt chân không, đi ngủ có quên đóng cửa sổ không...

"Chu Dịch dừng lại, nghiêng mặt, biểu cảm lạnh lẽo. Ben thức thời im bặt, giơ tay lên lùi về sau vài bước, cười gượng vài tiếng:"Thượng Đế không thích mấy đứa trẻ kích động tàn bạo, bình tĩnh nào.Chu Dịch lạnh lùng:Ben, không có lần sau."

"Ok." Ben hút vài hơi thuốc, nói chuyện chính: "Tên mặt trắng kia là đứa con nuôi Nadvi vừa ý nhất, mấy năm nay hắn âm mưu thuê sát thủ lấy mạng của lão đại cậu đây không thành công, đành tự mình mò đến, mang theo đống thuốc từ viện nghiên cứu, quyết ép cậu chết."

"Nếu không phải tôi ở bar trùng hợp phát hiện ra hành tung của hắn, kịp thời thông báo cho cậu rồi cản người lại, tôi chắc rằng hắn muốn bắt vợ cậu để uy hiếp, thế thì thảm lắm.

"Quanh người Chu Dịch bao phủ bởi luồng sát khí đáng sợ."Tôi nghĩ tới nghĩ lui vẫn chưa hiểu nổi, tên mặt trắng đó trước đây sùng bái cậu bao nhiêu, còn muốn cậu dạy hắn mấy món võ Trung Quốc, sao hắn lại làm thế.

"Ben nhìn chằm chằm vào người bên dưới:"Lão đại, cậu giết ông già Nadvi đó nhỉ."

Không khí trên ban công đột nhiên thay đổi.

Sự im lặng chết chóc bao trùm lấy Chu Dịch, hai tay siết lại, xương bàn tay hằn lên, trắng bệch.

Mọi việc đã kết thúc từ ba năm trước, thế nhưng cứ ngỡ như chỉ vừa mới hôm qua.

Trước khi biết được sự thật, Chu Dịch không tài nào tưởng tượng nổi Nadvi sẽ có quan hệ đến căn cứ thí nghiệm đó, lại là người đầu tư phía sau.

Nadvi muốn được tái sinh sau khi chết đi, nung nấu khát vọng trường sinh theo một nghĩa nào đó, đầu tư cho Tô Mạt và đám nghiên cứu viên, duy trì thí nghiệm trên cơ thể người vô nhân tính kia, bao gồm cả người hắn yêu.

Mà tiền ông ta có, lại chính nhờ hắn bỏ mạng ra chiến trường giết chóc mà có được.

Vận mệnh biết cách trêu ngươi con người quá đỗi.

Đáy mắt Chu Dịch hằn lên vẻ khát máu, nhịp thở không không chế được trở nên trầm đục, trước khi hoàn toàn mất kiểm soát, hắn nghiến chặt vết thương trên tay phải mình.

Cơn đau đớn kia khiến hắn giải tỏa được áp lực khủng khiếp trong lòng.

"Ta đều biết lão đại cậu đây trọng tình trọng nghĩa, bởi vì ông già đó thu nhận cậu lúc còn lưu lạc đầu đường xó chợ, để cậu gia nhập quân đoàn, cho cậu một nơi để ngủ. Cho nên cậu bán mạng vì ông ta, trước khi rời quân đoàn về nước còn bàn bạc, đưa toàn bộ tiền hoa hồng trong tay cho ông ta, số tiền đó lớn đến mức mua được quỷ đấy."

Ben ngửi được mùi máu tanh xung quanh, thập chí còn xen lẫn thù hận méo mó. Gã hít một hơi lạnh, đưa tay bóp tắt tàn lửa: "Tôi vẫn chưa nghĩ ra, Nadvi đã làm..."

"Cộc cộc.

"Bên ngoài đột nhiên có tiếng đập cửa. Ben nhanh chóng phun tàn thuốc trong miệng xuống, cầm súng trên sofa lên. Chu Dịch tắt vòi nước, ra hiệu gã đến gần cửa. Đúng lúc này, tiếp đập cửa lại vang lên, một chuỗi tiếng động có quy luật."Cộc —— Cộc cộc —— Cộc —— Cộc cộc cộc —— "

Biểu cảm của Ben từ đề phòng chuyển sang kỳ lạ, đây là ám hiệu, bên ngoài là người quen?

Trong ấn tượng của mình, gã chưa từng có ám hiệu đó với ai.

Thế nên...

Ben quay đầu nhìn lão đại ở ban công, đang định dò hỏi đã thấy hắn đột nhiên hoàn hồn, vứt quần áo ướt nhẹp nước trong tay xuống, sải bước ra mở cửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!