Chương 49: Kiss ba phút

Vương Vu Dạng cúp điện thoại, liếc mắt nhìn thanh niên đang trầm mặc hút thuốc, thở dài vuốt vuốt mũi: "Ai.

"Sau đó kéo cổ áo thanh niên lại, hạ lưng hắn xuống."Anh…

"Điếu thuốc bên môi Chu Dịch run lên, chỉ kịp thốt ra một tiếng, người đàn ông kia đột nhiên kề sát lại, mang theo hơi thở có khả năng mê hoặc. Hắn cứng đờ người, quên cả thở. Vương Vu Dạng hơi mở mắt, tựa trán lên vai thanh niên:"Tiểu Dịch đừng nhúc nhích, để chú dựa vào một lát…

"Chu Dịch đứng sững, trái tim bên ngực trái đập vồ vập, âm thanh mạnh mẽ vang dội."Bịch bịch" "Bịch bịch" "Bịch bịch

". Một lúc sau, Vương Vu Dạng mới đứng thẳng dậy, trán rời khỏi vai thanh niên, đưa tay xoa mái tóc ngắn cũn gai tay nọ:"Được rồi, chúng ta ra ngoài thôi.

"Não Chu Dịch còn chưa phản ứng, cơ thể đã nghe theo băn năng. Tức giận, đố kỵ, hoang mang, đau đớn… mọi cảm xúc trong hắn chẳng biết đã được xoa dịu từ lúc nào. Chỉ còn lại phục tùng. Ra khỏi phòng vệ sinh, Chu Dịch cầm lấy cánh tay người đàn ông nọ, thấp giọng nói:"Lát nữa anh không được ngồi cạnh Lâm Thiếu Nam.

"Vương Vu Dạng quay đầu."Đừng hiểu lầm, tôi chỉ sợ anh lộ sơ hở." Giọng Chu Dịch lạnh tanh, "Hắn đã biết anh một khoảng thời gian dài, rất quen thuộc với anh.

"Chỉ sợ là người hiểu rõ anh nhất trên đời này, Chu Dịch sầu muộn nghĩ trong lòng. Vương Vu Dạng trêu chọc nói một câu:"Hiểu lầm cái gì?

"Chu Dịch hít vào một hơi. Vương Vu Dạng cười cười:"Được rồi được rồi, yên tâm đi, chú có chừng mực. Đêm nay Tiểu Dịch không cần nháo, ngoan một chút.

"Mặt Chu Dịch lúc xanh lúc đen."Lão đại, chú!

"Hùng Bạch chạy tới từ đầu hành lang:"Tên đầu tím kia bắt cháu phải tìm hai người bằng được, phiền chết luôn.

"Vương Vu Dạng nhìn khuôn mặt nhỏ của cậu nhóc hơi xịu xuống, khóe môi cũng bĩu ra, trên đầu chỉa ra một nhúm lông trắng nhỏ, mềm mại ngốc ngốc, bất giác có chút buồn cười:"Sao lại giống mèo nhỏ tham ăn thế này?

"Hùng Bạch vừa định mở miệng, bất thình lình nhìn thấy mặt mày lạnh như tảng băng kia của lão đại, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Ha ha ha, cái này không trách em được đâu lão đại, em trời sinh đã đáng yêu như thế rồi. Chu Dịch nhả khói, đi thẳng về phía trước. Vương Vu Dạng lắc đầu một cái. Hùng Bạch mân mân hai ngón tay lại với nhau:"À ừm, chú, chú có biết chú rất hay chọc ghẹo người ta không?"

"Hửm?" Vương Vu Dạng nói, "Chưa trêu ghẹo người ta bao giờ.

"Hùng Bạch đang định phản bác, lập tức nghe thấy giọng nói mang ý cười:"Chỉ đùa thôi.

"Mặt cậu nhóc đỏ lên:"Ai cũng đùa ạ?

"Vương Vu Dạng nhìn bóng lưng dài rộng cách đó không xa, hai mắt nhắm lại, lười biếng cười:"Chỉ đùa những đứa bé đáng yêu."

Bây giờ cũng có thể đùa một chiếc đáng yêu khổng lồ.

Hùng Bạch nghiêng đầu nhìn gò má lúc cười của chú, chỉ có thể gọi là thanh tú hài hòa, không đến trình độ mỹ nhân cấp vũ trụ như Thẩm nhị gia kia, có chênh lệnh nhất định.

Hơn nữa khả năng sinh hoạt quá sai, giống như đời trước là ông lớn hay hoàng đế vậy, lại có sức hấp dẫn không biết đến từ đâu, càng tiếp xúc sẽ càng cảm nhận được.

Đến cả dân lão làng trong giang hồ cậu đây không có phần chịu không nổi.

Lão đại đáng thương, một xử nam nhỏ ngây thơ như thế nào phải đối thủ, mới bị chọc một xíu đã đỏ người rồi nha.

Hùng Bạch sờ sờ cằm, lại nói, trải qua đêm hỏa hoạn đó, kết hợp với thời gian chung sống này; cậu xác định chú không phải một người buôn bán nhỏ bình thường, mà là người có bí mật rất lớn.

Nhưng cậu sẽ không điều tra, không dám chọc lão đại tức giận.

Hùng Bạch tỉnh táo lại, vội vàng đuổi theo chú, gọi lão đại lại, một nhà tề tựu đầy đủ.

Các thiếu niên đều đã rời đi, trong phòng chỉ có Trần Tử Húc, Giang Dương, còn có Lâm Thiếu Nam, bầu không khí kỳ lạ khó nói thành lời.

Vương Vu Dạng dẫn theo hai con thú nhỏ vào, bầu không khí càng trở nên kỳ quái.

Sáu người trong một căn phòng, có Vương Vu Dạng là điểm nối chung của năm người còn lại, như có năm mũi tên được kéo ra từ anh, đánh dấu mối quan hệ khác nhau với từng người tương ứng.

Anh cầm ly rượu lên, lắc nhẹ rượu nho trắng trong ly, đầu ngón tay miết vào miệng ly theo thói quen.

"Dẫn hết mấy đứa trẻ kia đi rồi, bây giờ làm gì? Tâm sự bữa tối ăn gì hay ngày mai ăn gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!