Chương 48: Lòng đố kị

Đầu Vương Vu Dạng bị đập một tiếng chói tai, trong nháy mắt đau như muốn xé toạc thành hai nửa.

Trái lại, Chu Dịch đứng như người không liên quan.

Chu Dịch nhìn trán người đàn ông nọ đỏ ửng một mảng lớn, sắc mặt bỗng chốc lạnh băng: "Tiểu Bạch, đường bằng phẳng cậu cũng ngã được?

"Hùng Bạch nháy mắt với hắn đầy ẩn ý, lão đại, em làm vậy tất cả là vì anh đó. Chu Dịch không tiếp được sóng não cậu nhóc, ánh nhìn trở nên tàn nhẫn. Hùng Bạch len lén nháy mắt, nhếch nhếch môi, giọng nói mềm mại nhẹ nhàng:"Tiểu não của em phát triển không tốt.

"Tiểu não: đóng vai trò quan trọng trong việc điều hòa trương lực cơ, khả năng phối hợp của các chuyển động từ đó giúp cơ thể giữ thăng bằng."...

"Chu Dịch chuẩn bị nổi cơn thịnh nộ, Hùng Bạch vội vàng lủi đến trốn vào chỗ dựa phía sau:"Chú ơi cứu cháu!

"Vương Vu Dạng xoa trán:"Được rồi Tiểu Dịch, không phải nhóc ấy đâm phải.

"Mặt Chu Dịch co rúm lại, vậy trách tôi? Vương Vu Dạng cau mày khó hiểu:"Sao cậu lại cứng thế?

"Chu Dịch không nói gì. Vương Vu Dạng thở dài:"Đau đầu.

"Sắc mặt Chu Dịch khẽ thay đổi:"Đi bệnh viện?

"Vương Vu Dạng phẩy phẩy tay, quét mắt nhìn cơ thể cứng rắn cường tráng kia một cái, lại thở dài một hơi. Hùng Bạch bị hai tiếng thở dài của anh làm cho bối rối. Đôi ngươi Hùng Bạch đảo một vòng:"Cháu mắc xè phải vào nhà vệ sinh ngay, hai người chờ cháu á!

"Nói xong cũng vọt lẹ. Vương Vu Dạng soi gương chiếu hậu nhìn trán mình. Chu Dịch nhìn anh."Ai." Vương Vu Dạng chỉnh lại tóc mái, "Tiểu Dịch, cậu thế này chú cậu chịu không nổi.

"Chu Dịch khom người kề sát vào theo phản xạ:"Cái gì?"

Vương Vu Dạng quay đầu lại.

Chu Dịch đối diện tầm mắt anh, trong từng nhịp hô hấp đều là hơi thở của anh, tựa như liều thuộc giục mệnh, như kẹo mạch nha nấu sôi, theo bản năng muốn đến gần anh hơn.

Vương Vu Dạng như phát hiện điều gì, cơ thể khẽ nghiêng về phía thanh niên, mắt nhắm hờ, mũi phập phồng.

Chu Dịch mặt không cảm xúc cứng người lại, từ đầu đến chân căng thẳng đến tột độ, trước khi ra khỏi cửa hắn vô tình nhìn thấy người đàn ông này thay quần áo trong phòng, phần eo trắng ngần đẹp đẽ lộ ra, nhất thời không áp chế nổi đi vào phòng vệ sinh.

Ngửi được?

Sau này nhất định phải thay cả quần cả áo, tai Chu Dịch nóng bừng lên, cau mày nghĩ.

Mí mắt Vương Vu Dạng khẽ mở ra: "Tiểu Dịch, mùi mồ hôi trên người cậu càng lúc càng nặng, căng thẳng?

"Chu Dịch khó phát hiện hít vào một hơi. Cái này có thể ngửi được, trước đây lưng hắn bị thương người đàn ông này thay băng cho, hắn che kín người trong chăn, mồ hôi cứ thế tiết ra... Thái dương Chu Dịch đột nhiên giật loạn, đầu nghiêng về một bên, khóe môi mím chặt vào nhau, nhiệt độ cơ thể tăng vọt mất kiểm soát."Năm năm trước chúng ta đã biết nhau, bây giờ ở cùng một chỗ, mỗi ngày đều nói chuyện, sao cậu vẫn căng thẳng đến mức đổ mồ hôi như vậy?"

Vương Vu Dạng bất đắc dĩ xoa mi tâm, "Chú tự nhận mình đối xử với cậu rất khá.

"Cổ họng Chu Dịch nhộn nhạo xốn xang, đối với người đàn ông khô khan này mà nói nhẫn nại và khoan dung đã là tốt lắm rồi, hắn biết, nhưng còn lâu mới đủ. Hùng Bạch núp trong góc nhìn hai người từ từ sát gần lại, tuy rằng không nghe rõ họ nói gì, nhưng vành tai lão đại đỏ bừng hết cả lên. Cậu nhóc nở nụ cười vui mừng như mẹ già. Không tồi không tồi, cũng xem như một pha trợ giúp thành công. Kim Tôn, tầng hai mươi bảy. Cửa thang máy mở ra, phục vụ trẻ tuổi đứng ở hành lang cúi người tiếp đón, giọng nói vô cùng trong trẻo:"Mời ba vị theo tôi.

"Mắt Hùng Bạch sáng trưng:"Oa, đến cả phục vụ cũng đẹp đến mức này.

"Vương Vu Dạng đút tay vào túi quần:"Phục vụ ở đây đều là money boy đánh trượt, vừa mắt cũng có thể gọi."

"Ồ ồ." Hùng Bạch không phản ứng kịp, "Chú, sao chú biết thế?Vương Vu Dạng đáp:Internet.

"Hùng Bạch không tin nổi òa lên:"Đẹp như vậy còn trượt, thế người trúng tuyển chẳng phải đẹp như tiên trên trời luôn?

"Chu Dịch rũ mắt nhìn xuống. Hùng Bạch đột nhiên tụt hứng, kiễng chân lên:"Lão đại, ánh mắt đó của anh là sao? Kim Tôn không chỉ có 0, cũng có 1 nữa mà, em có thể gọi, không hề có vấn đề gì.

"Mặt Chu Dịch không có cảm xúc:"Thế à?Hùng Bạch lắc đầu:Đúng là chưa trải sự đời.Chu Dịch:..."

Hắn đưa mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, địa bàn của mình, còn nơi nào tốt hơn?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!