Hùng Bạch mở chiếc xe Jeep mới rửa của mình ra, lái đến viện khoa học công nghệ tìm lão đại. Kết quả chạy đến nơi thì biến thành người đóng bọc.
Trước xe hàng toàn là nữ, lão đại có số đào hoa thực sự.
Đáng tiếc lão đại không chơi mấy thứ đó, lối sống chẳng khác gì thái giám.
Hùng Bạch mở túi nilon trắng ra, nhét hai cái bánh bao đậu đỏ vào, mắt nhìn không gian tràn ngập mùi ái tình đẩy đưa.
Sức hấp dẫn của lão đại cực lớn, toàn bộ quân đoàn từ trên xuống dưới ai cũng biết.
Khi làm nhiệm vụ cần mỹ nam kế, lão đại là lựa chọn tốt nhất, tỷ lệ bại bằng không.
Chu Dịch thấp giọng nói: "Làm việc."
"Không làm cũng có sao đâu." Hùng Bạch bĩu bĩu môi, thắc mắc nói, "Lão đại làm gì mà trời vừa sáng đã ra đây bán đồ ăn sáng, trên người anh còn bị thương nữa, cũng đâu có thiếu tiền.Chu Dịch:Thiếu.Mặt Hùng Bạch kiểuLão đại nghĩ em là thiểu năng hay gì
". Chu Dịch quay sang thùng xốp lấy bánh nướng:"Trước đây cảm thấy không đáng bao nhiêu, bây giờ nhiều bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
"Hùng Bạch kêu lên đầy sợ hãi:"Lão đại yêu rồi?
"Tay Chu Dịch run một cái, bánh nướng rơi lại vào thùng xốp. Cơ thể mềm mại của Hùng Bạch nhảy lên, nằm úp lên lưng hắn:"Lão đại, anh không..."
"Xuống!"
"Trước đây lão đại đâu thế này... Ấy lão đại đừng quăng em, em tự xuống ngay đây!
"Hà Trường Tiến ở kế bên chụp cảnh này, gửi vào nhóm: Giống sói hoang cõng thỏ trắng không? Trong nhóm có ba người, ngoài cậu ra còn có Tiểu Khâu và Vương Vu Dạng. Lúc này Vương Vu Dạng đang ngủ nướng, trên nhóm chỉ có Hà Trường Tiến tám nhảm với Tiểu Khâu, hai người cảm thán vài câu sau đó đi nói chuyện riêng. Lúc dọn quầy, gương mặt nhỏ nhắn của Hùng Bạch bị phơi nắng đến đỏ bừng:"Lão đại, có phải anh muốn nói gì với em đúng không?
"Chu Dịch cầm chai nước khoáng uống mấy hớp:"Gần đây cậu vẫn tìm money boy?
"Hùng Bạch xấu hổ cúi đầu:"Em chỉ giải quyết nhu cầu sinh lý thôi mà.
"Thấy lão đại không nói gì, cậu nhóc lầm bầm:"Sức không chế của lão đại là mạnh nhất rồi, nào giống mấy người phàm tục như em đây.
"Chu Dịch bất giác dặn dò:"Money boy tiếp xúc với nhiều người, cậu phải chú ý an toàn.
"Hùng Bạch ngẩng đầu lên, đôi mắt trong veo sáng bừng:"Từ sau khi về nước em chỉ cố định một người.
"Chu Dịch nhìn vẻ cầu khen ngợi của cậu nhóc, thái dương khẽ căng lên:"Người ta chỉ có một khách hàng là cậu?"
"Khẳng định là không thể."
Hùng Bạch ngoan ngoãn đáp, "Nhưng mà lúc nào em cũng giám sát anh ta đeo bao hết.Chu Dịch:...Hùng Bạch chớp mắt:Lão đại còn có gì dặn dò không ạ?
"Chu Dịch đưa tay gãi trán, giống cha già căn dặn đứa con:"Tốt nhất đừng xằng bậy ở ghế phó lái, không gian nhỏ, dễ bị thương.Hùng Bạch ngớ ra:Sao lão đại biết em ở ghế phó lái...
"Chu Dịch nghiêm mặt xua tay:"Được rồi, cần làm gì thì làm đi.
"Hùng Bạch mở to mắt, có vấn đề, chắc chắn có. Cậu nhóc đi vài bước, rốt cuộc mới nhớ ra chuyến đi này của mình có mục đích đàng hoàng, lầm bầm hỏi:"Lão đại, trong mắt anh em là gấu lớn à?Chu Dịch:...
"Người đàn ông kia thực sự... biết đùa. Chu Dịch định mua một chiếc xe, lý trí thì chọn xe Jeep giống của Tiểu Bạch, cảm tính lại muốn chọn Maybach. Là loại xe người đàn ông kia hay dùng nhất. Chu Dịch đứng dưới gốc cây ven đường gọi điện thoại:"Anh có bằng lái không?
"Vương Vu Dạng đang ăn táo:"Không tìm thấy, chắc là không có.Chu Dịch nói:Cúp máy.Vương Vu Dạng hỏi:Cậu mua xe rồi?"
"Không có.
"Chu Dịch ngẩng đầu, ve sầu trên tán cây kêu réo không ngừng nghỉ. Vương Vu Dạng cười hỏi:"Tiểu Dịch, sao đột nhiên muốn mua xe rồi?"
"Chạy của Tiểu Bạch không tiện." Chu Dịch nói, "Cúp máy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!