Vương Vu Dạng bị phản ứng của thanh niên chọc cười: "Sao Tiểu Dịch lại sợ như vậy, chú cũng đâu phải thú dữ ăn thịt.
"Chu Dịch nghiêm mặt:"Thú dữ cũng không sánh bằng anh.
"Vương Vu Dạng đứng dậy, động tác tao nhã như thể một chú mèo cao quý. Chu Dịch đã quen cách sống lạnh lùng tàn nhẫn, bản tính sói dữ ẩn từ trong xương, thế nhưng lại lùi về hai bước khi lướt qua ánh nhìn biếng nhác lại chẳng nhìn rõ thứ gì của người đàn ông trước mặt. Vương Vu Dạng tới gần, híp mắt cười:"Tiểu Dịch đang căng thẳng ha.
"Mặt Chu Dịch không có cảm xúc:"Ai căng thẳng?"
Vừa dứt lời, hắn lập tức quay người bước ra ngoài, hoảng loạn suýt chút nữa đụng vào cửa.
Vương Vu Dạng đứng cười ha ha, cười một hồi lâu mới thấy đủ.
Anh đưa tay lau khóe mắt, cúi đầu nhìn giọt nước trên tay, số lần cười thoải mái đến chảy cả nước mắt thế này chỉ lác đác đếm trên đầu ngón tay.
Lần nữa được hồi sinh kể từ khi sống lại.
Vương Vu Dạng âm thầm cười, kiếp này có một đứa nhỏ dễ trêu bên cạnh, cả cơ hội tìm ra lời giải nơi nút thắt bí ẩn.
Xem ra thú vị hơn kiếp trước.
Buổi sáng cuối tuần, Hà Trường Tiến đến tìm Vương Vu Dạng đến nhà Tiểu Khâu ăn cơm.
Vương Vu Dạng nằm dài trên sofa, uể oải.
Hà Trường Tiến chạy vào, không chịu nổi độ lạnh trong phòng, người run lên: "Anh Vương, anh đừng ở riết trong phòng rồi mở điều hòa như vậy, coi chừng sinh bệnh đó.
"Vương Vu Dạng quay đầu sang nhìn:"Trời thế này làm sao ra ngoài?Hà Trường Tiến nói:Nhưng mà tối anh không ra ngoài, ban ngày cũng không chịu...
"Tiếng bước chân trên cầu thang ngắt ngang lời Hà Trường Tiến, cậu ta nhìn lên, đôi mắt sau cặp kính trợn lên:"Anh Dịch, có ở nhà à.
"Đầu Chu Dịch ẩm ướt, mồ hôi trên cổ chảy ra ròng ròng, áo thun đen đang mặc ướt nhẹp cả mảng lớn hiện lên đường nét cơ bắp cường tráng. Hắn trầm mặc ngẩng đầu, cầm chậu vào phòng tắm. Hà Trường Tiến nói:"Anh Vương, sao em anh đổ mồ hôi dữ vậy, tập ở trên gác hở anh?
"Vương Vu Dạng mệt mỏi ừ một tiếng:"Có tạ rồi máy kéo nữa, đều là tự cậu ấy kiếm về."
"Chậc." Hà Trường Tiến thán phúc chậc lưỡi,
"Trên gác nóng muốn chết luôn, mùa hè không có điều hòa là không tài nào ở được. Anh Dịch không những ở được mà còn tập tành ở trên đó, quá trâu bò."
Vương Vu Dạng ngồi xuống: "Đừng nói đến cậu ấy nữa, cậu đem nước sơn trà lại đây cho anh đi.
"Hà Trường Tiến đưa tới:"Anh Vương, lát kêu anh Dịch luôn nha?
"Vương Vu Dạng nhíu mày:"Vậy cậu nói với Tiểu Khâu một tiếng đã.
"Hà Trường Tiến lấy điện thoại ra:"Để em báo giờ luôn.
"Vương Vu Dạng mở nắp, uống hai ngụm nước sơn trà làm dịu đi cổ họng hơi sưng đau. Hà Trường Tiến vừa vào Wechat vừa hỏi anh:"Anh bị cảm à?
"Vương Vu Dạng ho mấy tiếng:"Ừm.
"Hà Trường Tiến như ông già thao thao bất tuyệt:"Em đã nói rồi, gió điều hòa sẽ khiến hệ miễn dịch suy giảm. Đã ở nhà thì anh Vương phải uống nhiều nước vào, nấu nước với kim ngân hoặc hoa cúc có tác dụng thanh nhiệt giải độc, uống trà gừng giải cảm cũng rất tốt, uống cả sáng cả tối, có bạc hà thì cho thêm vào."
"Không được bật điều hòa quá thấp, tầm hai bảy hai tám độ là được rồi. Trong nhà phải thông gió ít nhất ngày hai lần, mỗi lần nửa tiếng. Còn nữa, nếu để nhiệt độ thấp trong thời gian dài sẽ bị giảm tiết mồ hôi, phải hoạt động nhiều thêm một chút nếu không các cơ sẽ bị đau..."
Vương Vu Dạng hờ hững đóng nắp lại: "Trường Tiến, cậu biết nhiều nhỉ."
"Thật ạ?" Hà Trường Tiến cười toe toét, "Em coi trên mạng đấy.
"Vương Vu Dạng đứng dậy:"Ăn kem không? Anh lấy cho cậu một cái."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!