Chương 14: Cậu có cơ bụng tám múi không?

Vương Vu Dạng bị đẩy xuống đất, tỉnh lại, mặt mày tối tăm ngẩng đầu.

Chu Dịch ném tiền xu vào hộp thiếc, nhạt giọng: "Tôi đẩy.

"Hắn chỉ vào chân trái mình:"Anh dựa vào tê cứng rồi.

"Vẻ u ám trên mặt Vương Vu Dạng dịu đi nhiều, anh ngồi dậy, lấy vỏ đũa dùng một lần dính trên người xuống:"Vậy sao cậu không gọi tôi dậy?

Đẩy mạnh như vậy, thô lỗ lắm đó Tiểu Dịch."

Chu Dịch phớt lờ.

Vương Vu Dạng ngồi về trên ghế, ánh nhìn tản mạn chung quanh. Xe hàng của anh có tỉ lệ nam nữ khá khác biệt so với các xe gần đó, hầu như nữ chiếm đa số, hơn nữa lại toàn người trẻ tuổi.

Mua một phần đồ ăn sáng mà nán lại một lúc lâu, mắt dính trên người anh đẹp trai.

Các thiếu nữ ngại ngùng như những đóa hoa chớm nở.

Chu Dịch được người ta nhìn ngó cũng không biết thương hoa tiếc ngọc, cả buổi cứ giữ y một biểu cảm.

Người bắt đầu đông lên, Vương Vu Dạng tìm không ra thời gian nói chuyện với Chu Dịch, đi tới mấy hàng khác, đi vòng vòng nói một thôi một hồi, không phát hiện ra điều gì lạ.

Nếu nguyên chủ không cho anh loại cảm giác quái dị không tài nào xem nhẹ được này, anh sẽ thực sự cho rằng đằng sau cái chết chẳng có nguyên nhân gì, chẳng qua là một lần lên cơn đau tim hay đột quỵ ngẫu nhiên nào đó.

Vương Vu Dạng chậm rãi tản bộ về, thấy Chu Dịch vẫn còn bận nên đổi hướng, tới trước quầy hàng của Hà Trường Tiến.

Hà Trường Tiến đang gặm bánh bao: "Anh Vương, anh hôm rồi sổ sách thế nào? Chắc nhiều lắm đây.Vương Vu Dạng đáp:Không xem.Hà Trường Tiến:...

"Vương Vu Dạng đột nhiên hỏi:"Cuối tuần Tiểu Khâu chuyển nhà phải không?"

"Đúng đúng." Hà Trường Tiến trả lời, "Hôm đó em đi với anh, hai anh em mình mua ít thứ đến nhà cô ấy.

"Vương Vu Dạng nhìn từng tốp người đi đến văn phòng:"Sao không thấy em ấy đâu?Hà Trường Tiến:Dạ?

"Vương Vu Dạng khẽ nhướn mày, Tiểu Khâu không bán đồ ăn sáng? Anh sờ mũi, lau mấy giọt mồ hôi rịn ra:"Anh nói mấy hôm rồi không thấy em ấy đâu, không biết là đang bận gì.

"Hà Trường Tiến nuốt miếng bánh bao đậu đỏ xuống, cầm ly tu mấy ngụm nước:"Cô ấy mời một người bạn qua thăm cửa hàng, rồi mở một shop trên Taobao nữa, nói là muốn vừa bán thế này vừa bán online.Vương Vu Dạng cười:Vậy cũng ổn.

"Anh suy ngẫm, tiệm của Tiểu Khâu hẳn phải gần đây. Một cô gái mở cửa hàng, bán gì đây? Trái cây, đồ ăn vặt?"Hải sản tươi giao đi không tiện lắm." Hà Trường Tiến bĩu môi, "Lỡ người mua nhận được đồ hỏng thì sao đây? Em thấy phiền lắm, nhưng cô ấy nói có thể bỏ túi đá vào, nói chung là đã quyết rồi.

"Vương Vu Dạng khẽ kinh ngạc, thì ra cô gái đó bán hải sản tươi. Mùi cá trên người Hà Trường Tiến là có ở chỗ cô ấy? Mạch suy nghĩ của Vương Vu Dạng bị tiếng la chắn ngang, anh không hiểu gì hỏi Hà Trường:"Hả?

"Hà Trường Tiến tò mò hỏi:"Anh Vương, em trai anh có cơ bụng tám múi à?

"Vương Vu Dạng đưa mắt nhìn thanh niên bận bịu không ngừng nọ, lười biếng gọi:"Tiểu Dịch.

"Chu Dịch đang bận lấy xíu mại, nghe thấy nghiêng đầu. Vương Vu Dạng nói:"Cậu có cơ bụng tám múi không?

"Mặt Chu Dịch tối sầm. Vương Vu Dạng cười:"Có đó.

"Hà Trường Tiến chậc lưỡi:"Tám múi luôn, xịn thật, chắc đến hết đời em cũng không có đâu.Vương Vu Dạng ngáp:Muốn thứ đó làm gì?"

"Ngầu chứ sao ạ." Hà Trường Tiến ghen tị, "Anh không thấy em trai anh được săn đón lắm hở?

"Vương Vu Dạng quét mắt nhìn đám người trước xe hàng, thực chất là đang xẹt qua đôi vai rộng, eo thon, di xuống đường nét rắn rỏi nơi đôi chân dài thẳng tắp, cuối cùng dừng lại nơi gò má cương nghị mà sắc bén của thanh niên:"Được săn đón cũng đâu phải vì tám múi, dựa vào mặt là được rồi.

"Hà Trường Tiến thổ huyết. Vương Vu Dạng lắc đầu cảm khái:"Mấy cô gái nhỏ không thích thỏ trắng mềm mại dương quang, chỉ thích sói nhỏ thô ráp máu lạnh."

"Sói lớn chứ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!