Chương 11: Sờ xuống bàn tay to lớn

Câu chuyện về hạt dưa hấu kết lại với màn đổ vỏ của Vương Vu Dạng lên người Chu Dịch. Anh nghe được từ Hà Trường Tiến một cái tên, Tiểu Khâu, trong danh bạ của nguyên chủ không có người này, không biết là ai.

"Tiểu Khâu gọi điện cho em."

Hà Trường Tiến nói, "Cuối tuần này cô ấy chuyển nhà, mời chúng ta đến ăn cơm.

"Vương Vu Dạng không có hành động gì khác:"Chuyển nhà mới?"

"Vâng, chuyển tới tiểu khu chếch chéo khu mình." Hà Trường Tiến gãi đầu,

"Thật ra cô ấy muốn tìm anh, chẳng qua là ngượng ngùng, không biết phải mở lời với anh thế nào. Con gái nhà người ta mặt mỏng, nhờ em nói với anh một tiếng."

Vương Vu Dạng kết luận được hai thông tin, Tiểu Khâu là nữ, tuổi khá trẻ, trước đây có nảy sinh chuyện không vui với nguyên chủ.

Hà Trường Tiến hỏi: "Anh Vương đi không?Vương Vu Dạng cười:Anh thì không đi được."

"Anh vẫn còn để bụng Tiểu Khâu à?" Hà Trường Tiến vội gào lên, "Cô ấy nói với em rồi, lần đó cô ấy không cố tình muốn vào phòng anh, nghe thấy tiếng động, tưởng trộm nên mới không nghĩ nhiều mà vào.Cậu ta bĩu môi:Cô ấy nghe nhầm nên mới vào, thật sự không có ý gì khác.

"Nguyên chủ giận vì chuyện này? Anh đã tìm kiếm cả căn phòng từ lâu, không có gì kỳ lạ. Chẳng lẽ nguyên chủ giống A Nam, chỉ đơn giản không muốn người khác vào phòng mình? Hoặc là... còn có thứ anh chưa tìm ra? Hà Trường Tiến lấy kính xuống lau lau:"Anh Vương, Tiểu Khâu quen biết chúng ta đươc hai năm, cô ấy là người thế nào chắc anh cũng biết, bình thường nấu cho chúng ta biết bao đồ ngon. Anh tha thứ cho cô ấy đi."

"Được rồi."

Vương Vu Dạng đưa tay xoa thái dương, "Anh đi.

"Vương Vu Dạng lập tức vui vẻ:"Lúc đó anh nhớ nói chuyện rõ ràng vào, mọi thứ khúc mắc cứ mở hết ra, em bị kẹp ở giữa khó chịu muốn chết.

"Vương Vu Dạng nghĩ thầm, nên nói chuyện. Cái chết của nguyên chủ chung quy vẫn phải điều tra cho rõ ràng, không chừng có thể tìm thêm chút gì đó từ Tiểu Khâu. Tiếp theo là đủ loại lời khen Hà Trường Tiến dành cho Tiểu Khâu, khen trên trời dưới đất, suy nghĩ tâm tư đều hiện rõ trong mắt, không tài nào che dấu được. Vương Vu Dạng lười nhác vùi người trong sofa:"Cậu thích em ấy đúng không?

"Mặt Hà Trường Tiến đỏ lên:"Đâu, đâu có.

"Vương Vu Dạng nghịch nghịch mấy sợi tóc:"Thích thì theo đuổi đi.

"Hà Trường Tiến bẻ bẻ ngón tay, mặt nhăn nhăn nhó nhó:"Anh Vương, giờ em tin anh nói sẽ thay đổi cách sống rồi, trước đây anh tuyệt đối sẽ không nói như vậy."

Vương Vu Dạng chợt có chút hiếu kỳ, không biết nguyên chủ là kiểu người gì.

Hay là nhờ Chu Dịch tra giúp mình một chút?

Vương Vu Dạng lại nghĩ, đứa nhóc kia nói không quản, không dễ xử lý đây...

Sau khi Hà Trường Tiến đi, Vương Vu Dạng quay về phòng lục tìm. Anh bỏ ra hết một tiếng, tìm tất cả những nơi có thể tìm, vẫn không thu hoạch được gì.

Không có mục tiêu, không có phạm vi, chỉ dựa vào chút linh cảm quái dị, muốn tìm ra điểm bất thường là rất khó.

Gần mười hai giờ đêm, Chu Dịch trở lại.

Vương Vu Dạng ngáp mấy cái liền: "Sao muộn thế?"

"Có vài việc." Chu Dịch lên gác, "Anh chờ, tôi đi tắm.

"Vương Vu Dạng ngửi thấy trên người hắn mùi máu tanh rất đậm, nhưng hành động của hắn không có gì bất thường, xem ra không bị thương, là dính máu của người khác. Chu Dịch như nhớ tới điều gì, hắn đột nhiên dừng lại, đứng trên cầu thang nhìn xuống:"Thứ gì không nên hỏi thì đừng hỏi.

"Vương Vu Dạng nhíu mày:"Hả?

"Chu Dịch tiếp tục lên gác, giọng nói lạnh lùng:"Tốt nhất đừng để người khác biết khứu giác của anh quá nhạy cảm, bằng không sẽ chọc tới rất nhiều phiền phức.

"Vương Vu Dạng lười biếng:"Chỉ có mình cậu biết.

"Anh thấy mắt thanh niên nhìn sang, liền cười cười:"Thân phận của tôi cũng vậy. Tiểu Dịch, cậu xem, chú cậu đối xử với cậu khác cậu thế nào.Chu Dịch:...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!