Canh Dã sinh vào cuối năm, ngày cuối cùng của tháng Mười hai, ngay trước
ngày đầu năm mới.
Theo lời Lâm Triết thì ngày sinh nhật của Canh Dã cũng cực đoan y như con
người anh vậy.
Quê Biệt Chi có câu, chuyện xảy ra vào ngày sinh nhật thì sẽ lặp lại trong suốt
một năm sau đó.
Biệt Chi rất tin vào điều này.
Canh Dã đã nghe cô kể từ lâu, vậy nên anh biết rõ hơn ai hết ––– ngày sinh nhật
chính là ngày được "ân xá" duy nhất trong năm. Chỉ cần không phải chuyện
nguyên tắc thì Biệt Chi đều sẽ đồng ý, dù là yêu cầu vô lý đến đâu.
Vậy nên hơn một tháng trước đó Canh Dã đã bắt đầu liệt kê "danh sách điều
ước" rồi.
Điều ước đầu tiên là vào ngày sinh nhật đó, Biệt Chi sẽ cùng anh dọn vào căn
nhà có phòng bếp rộng rãi ở thành phố Sơn Hải của anh.
Với tư cách là người giúp anh xem xét những thiếu sót trong danh sách, Lâm
Triết vô cùng bất lực khi thấy điều này được đặt lên đầu tiên: "Điều ước sinh
nhật đầu tiên của cậu là sang năm mới được đổi sang cái bếp rộng hơn để bạn
gái xuống bếp hầu hạ cậu à?"
"Cậu thì hiểu cái gì." Canh Dã cầm bút gõ nhẹ lên đầu danh sách, "Chuyện
khác có thể bàn bạc lại, chuyện này mà để qua sinh nhật là hết cơ hội ngay."
Lâm Triết ghét bỏ: "Chứ chẳng lẽ chỉ dọn vào có một ngày?"
"?"
Canh Dã khẽ cười, nụ cười trông như một tên ác bá: "Vào rồi thì đừng hòng ra."
Lâm Triết: "…"
–
Canh Dã rất hiểu Biệt Chi.
Lúc anh nói muốn Biệt Chi mang vali đến, hiển nhiên là cô đã phát hiện ra ý đồ
của anh, định chau mày phản bác.
Nhưng chữ đầu tiên còn chưa kịp thốt ra, Canh Dã đã gục mặt trên chiếc máy
tính bảng của cô, mắt cụp xuống, lười biếng chống cằm chậm rãi thở dài một
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!