Trước khi Canh Dã đến, hai nhóm người đang đối đầu đã bước vào trạng thái
đỉnh điểm của cuộc đấu khẩu.
Đồng nghiệp nam và những người nhà của các đồng nghiệp nữ cùng nhau tiến
lên, che chắn cho nhóm của Hà Vân ở phía sau. Tình hình lúc đó trông như sắp
sửa đánh nhau đến nơi.
Trong số các đồng nghiệp nữ được bảo vệ phía sau đã có người sốt ruột lên
tiếng: "Hà Vân, chẳng phải cô quen biết ông chủ của Kinh Thước sao? Cô mau
nói chuyện với anh ta đi, cứ thế này chắc chắn sẽ đánh nhau mất!"
"Đúng đó, cô mau gọi điện thoại cho anh ta đi!"
"Đã là lúc nào rồi còn giữ giá, nhanh lên!"
Nghe đồng nghiệp liên tục thúc giục, Hà Vân cũng cuống đến tái mét mặt: "Tôi
đã nói rồi, tôi thật sự không quen biết ông chủ… À không, là không thân thiết,
WeChat của anh ta… đúng rồi, WeChat của anh ta là tôi xin từ người khác…"
"Hả?" Nữ đồng nghiệp bên cạnh Hà Vân ngẩn người, "Vậy ra bàn này thật sự là
nhầm lẫn, vốn dĩ không phải vì quan hệ của cô và ông chủ nên mới dành cho
chúng ta?"
"Trời ạ, vừa nãy tôi còn tranh cãi với người ta nữa chứ, xấu hổ chết đi được…"
"Đúng vậy, sao cô không nói rõ sớm hơn, lúc mới vào còn ra vẻ ta đây cơ đấy?"
"……"
Sắc mặt Hà Vân từ trắng bệch chuyển sang đỏ bừng, nhưng cũng không nói gì.
Lúc này "kẻ địch bên ngoài" đang ở trước mặt, chỉ đành đè nén lửa giận và oán
trách xuống trước, lời nói được truyền đi chẳng mấy chốc đã lan ra khắp nơi.
Những đồng nghiệp nam ban nãy còn đang tranh cãi kịch liệt với đối phương
bỗng chốc trở nên lúng túng, nhất thời khí thế yếu đi rất nhiều. Nhưng lại rơi
vào tiến thoái lưỡng nan, tình hình vẫn rất khó xử.
"Thế nào?" Người thanh niên dẫn đầu nhận ra được điều gì đó từ vẻ mặt bối rối
của nhóm người kia sau khi họ thì thầm với nhau, anh ta bực mình liếc nhìn bạn
bè rồi cười khẩy, "Trông kìa, xem ra bọn họ biết mình đuối lý rồi nhỉ?"
Trong số đồng nghiệp nam có người không nhịn được lửa giận: "Ai bảo mấy
người mắng người trước?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!