Chương 35: (Vô Đề)

Trong phòng khách chật hẹp chỉ chừng mười mấy mét vuông của căn hộ cho

thuê, ba người ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sofa, mắt không hề chớp. Biệt Ngọc

ngồi chính giữa, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn thẳng về phía trước, cảnh tượng trang

nghiêm như thể đang diễn ra một phiên tòa xét xử.

Canh Dã là kẻ đang bị "xét xử."

Người thanh niên chống hai chân dài, cánh tay đã xắn áo sơ mi tùy tiện đút vào

túi quần, làn da trắng lạnh lộ ra từ khuỷu tay đến cổ tay nổi lên mạch máu rõ

ràng, gợi cảm mà không hề thừa thãi.

Lông mi anh rũ thấp, đuôi mắt cũng cụp xuống, che khuất đi phần lớn đôi mắt

phượng thường ngày sắc bén và dữ dội, bọng mắt còn hiện lên một màu đen

nhạt.

Canh Dã dường như không mấy quan tâm đến việc bị nhìn chằm chằm, từ đầu

đến cuối vẫn lười biếng dựa vào bức tường đá cẩm thạch cạnh TV.

Nói là đứng cũng không hẳn là chính xác.

Thực tế thì sau mấy ngày liền mất ngủ triền miên, tối qua lại uống rượu say đến

mức hoảng loạn, sau đó bắt xe đến trước cửa nhà Biệt Chi từ lúc bốn giờ sáng

để chờ đợi hai tiếng đồng hồ, sự mệt mỏi của Canh Dã lúc này đã gần như hiện

hữu. Cả người anh như không xương, chỉ dựa vào bộ khung xương cao ráo

thẳng tắp để chống đỡ.

Nhưng ngay cả như vậy, dáng vẻ lười biếng đó cũng như muốn chảy xuống theo

những sợi tóc rối bù trước trán anh.

Biệt Ngọc càng nhìn càng tức giận, cậu hít sâu ba hơi rồi lạnh lùng nhìn Biệt

Chi: "Anh ta là bạn trai của chị à?"

Giọng điệu giống như đang hỏi "Chị tìm được thứ gì thế này."

Biệt Chi vô thức nhìn Canh Dã: "Anh ấy…"

"Vẫn chưa phải."

Người nọ mặt không cảm xúc ngáp một cái, nhướng khẽ mí mắt: "Chờ chị gái

cậu đóng dấu đã."

— Sau khi cửa chống trộm được kéo ra, hai tiếng "chị gái" kia nghe rõ ràng đến

mức khiến người ta cảm thấy vui vẻ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!