May thay lúc này Tiền Hạo Sinh đã say bí tỉ, cho dù Biệt Chi có nói với cậu ấy
rằng cậu ấy đang cùng Alice du ngoạn xứ sở thần tiên thì có lẽ cậu ấy cũng tin.
Vấn đề "hai người bạn trai" cứ thế bị Canh Dã lấp liếm cho qua.
"Đây là sinh viên năm nhất khoa Tâm lý mà tôi hướng dẫn, cậu ấy uống say
quá, tôi phải đưa cậu ấy về chỗ ở." Biệt Chi giải thích với Canh Dã, "Hai tin
nhắn tối nay vốn là gửi cho đồng nghiệp Mao Mao của tôi, tôi đã nói với cô ấy
rồi, phiền cô ấy lại đây giúp tôi đưa người về, có lẽ là lúc nãy bấm nhầm, sau đó
thì …"
Canh Dã thản nhiên gật đầu: "Bấm nhầm vào khung chat một tuần trước?"
Không thể đỡ nỗi ánh mắt chế giễu "Tôi tin rồi, em cứ tiếp tục bịa đi" của anh
khi liếc nhìn xuống, Biệt Chi: "…."
Cũng không thể nói là cô đã ghim WeChat của anh lên đầu được.
Nhận ra sự thật là tối nay có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch
được, Biệt Chi bình tĩnh lại hai giây: "Đúng vậy, là tôi cố tình câu anh đấy."
Canh Dã khẽ nhướn mày, chống một tay lên tường, cúi người: "Lén lút nuôi cá
sau lưng bạn trai, còn hùng hồn như vậy sao?"
"Anh là cá à?" Biệt Chi chậm rãi ngước mắt, hỏi anh.
Canh Dã khựng lại.
Biệt Chi lắc đầu: "Không, anh phải là cá voi sát thủ."
Cô cúi người kéo Tiền Hạo Sinh đang lặng lẽ trượt xuống dựa vào khung cửa,
tránh cho cậu bí thư chi đoàn mới nhậm chức tuần đầu tiên này bị mất mặt, lúc
này Biệt Chi mới ngẩng lên, thong thả bổ sung nửa câu sau:
"Cả cái hồ cá đều bị anh đâm cho vỡ nát, ai dám nuôi anh chứ?"
Canh Dã: "?"
Chưa để cho gã cá voi sát thủ hình người mới nhậm chức kia kịp lên tiếng, Biệt
Chi đã cúi người, nhìn cậu bí thư chi đoàn đang bám vào khung cửa như đỉa
đói, im lặng mấy giây rồi giơ cổ tay lên.
"Bốp bốp."
Cô nhẹ nhàng vỗ hai cái vào người nam sinh đang nằm trên sàn: "Bạn học Tiền
Hạo Sinh, em lại ngủ trong giờ học à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!