Chương 1: (Vô Đề)

Tháng Tám oi bức, ánh nắng chiều dần tắt.

Những ánh đèn sáng tối khác nhau nhảy nhót trên các ô cửa sổ của rừng toà cao

ốc, rải rác như những ngôi sao hòa vào màn đêm của thành phố.

Biệt Chi lái chiếc xe nhỏ của mình, từ từ di chuyển qua ngã tư đèn đỏ đầu tiên

hướng Nam dưới chân cầu Khang Lân trong dòng xe tắc đường đông đúc, cứ đi

mười bước lại dừng một lần.

Nói là di chuyển nhưng thật ra còn bò chậm hơn cả ốc sên.

Tắc đường đã đủ mệt rồi, lại còn bị mấy tên dai như đĩa bám theo.

Biệt Chi cau mày nhìn về phía cửa sổ bên ghế lái. Chiếc Mercedes S300 đã bám

theo cô suốt đoạn đường cuối cùng cũng tìm được khe hở, chen vào làn đường

bên trái, chạy song song với cô.

Cửa sổ hạ xuống, cậu thanh niên nửa tiếng trước vừa ở bãi đậu xe của Đại học

Sơn Hải hỏi đường cô từ từ lộ mặt ở ghế phụ trong xe. Hai chiếc xe đậu gần

nhau, cửa xe đều không thể mở.

Cậu thanh niên nghiêng đầu, cười rạng rỡ với Biệt Chi qua kính xe: "Có duyên

thật đấy chị bé, lại gặp nhau rồi nhỉ?"

Biệt Chi nhìn về phía trước, vẻ mặt nhạt nhẽo.

Kính xe dán phim chống nắng, nhưng có vẻ đã lâu rồi nên dưới ánh nắng chói

chang thế này lại có hiệu quả không tốt lắm. Vì vậy, đường nét của cô gái hiện

lên rõ ràng sau kính xe.

Tóc dài ngang vai, phần tóc bên trái cài sau tai để lộ đôi tai nhỏ xinh, trên tai

không thấy khuyên tai hay kẹp tai, thậm chí cả lỗ tai cũng không có. Lông mi

cong dài, đôi mắt hình quả hạnh, chỉ cần vẽ thêm một nét ở đuôi mắt là lại thêm

chút quyến rũ khó tả. Hình dáng khuôn mặt là khuôn mặt trái xoan mềm mại,

chóp mũi hơi hếch, môi đỏ nhạt như một đóa hoa hồng sắp nở, thoạt nhìn sạch

sẽ, đoan trang và quyến rũ.

Dù bị xe đuổi theo cả một đoạn đường nhưng cô cũng không có phản ứng gì,

giống như bị dọa sợ, cửa sổ đóng chặt, không để ý đến người bên ngoài.

"Không biết là sinh viên năm mấy nhỉ, chẳng lẽ là tân sinh viên năm nay?"

Cậu bạn ở ghế phụ hào hứng hỏi người bạn bên cạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!