Phía trên đầu, Hứa Tinh Thuần thì thầm nói: "Được."
Phó Tuyết Lê đưa tay ôm anh nhưng rồi lại cảm thấy hơi ngại. Xung quanh tối đen, bên lề đường có tiếng xe máy chạy vù vù vang lên. Cô chỉ do dự khoảng hai giây rồi ngoan ngoãn tiến lại gần, để anh bao lấy đôi môi mình.
Cảm giác mát lạnh và ẩm ướt nhẹ nhàng.
Được hôn người mình thích, cảm giác tê dại lan tràn mạnh mẽ như trong tim đang tan chảy những viên kẹo nổ lách tách.
Hôn một lúc, Phó Tuyết Lê run rẩy cả người, cô gắng gượng mở mắt rồi thở nhẹ: "Này, anh đừng có sờ lung tung nữa…"
Bên cạnh có một cột đá lớn. Cô muốn đẩy anh ra nhưng lại bị Hứa Tinh Thuần kéo lại bằng cánh tay. Đồng hồ trên tay không biết va vào đâu mà phát ra tiếng kêu lách cách nhẹ.
Anh chống tay lên cột đá bên trên đầu cô. Nửa áp vào đùi cô, cúi người tiến lại gần, hôn nhẹ dưới mắt, trên sống mũi cô. Rồi đến nụ hôn sâu vào cổ họng, lúc dịu dàng, lúc lại mãnh liệt.
Cô thì thầm: "Chân em tê rồi…"
Nhìn anh không phản ứng, cô lại nói tiếp, "Em khát, muốn uống nước…"
"… Trên xe có."
Nhưng vừa bị Hứa Tinh Thuần ôm lên xe, cô cũng chẳng kịp uống một ngụm nước nào. Không hiểu sao lại quấn lấy anh như vậy.
Chìa khóa xe rơi lộp độp xuống đất.
Trái tim đập rộn ràng, cả người như bay bổng, rồi cô bỗng bừng tỉnh đột ngột khi chiếc áo ngực đã bị đẩy lên cao.
Làn da ấm áp tiếp xúc với không khí lạnh buốt, lạnh đến mức khiến cô suýt kêu lên.
Bị ép vào ghế phụ, từng lớp quần áo dần bị cởi bỏ, nụ hôn của Hứa Tinh Thuần từ cổ kéo dài xuống ngực. Anh dùng lực rất mạnh mẽ.
Phó Tuyết Lê hơi hoảng hốt co người lại, nhưng tay thì bị kéo lên.
Hứa Tinh Thuần nghiêng đầu, môi chạm nhẹ lên cổ tay cô rồi lướt qua đó.
Bàn tay cô vô thức khép lại, trở nên co quắp.
Từng chút một, anh nhẹ nhàng nắm mở các ngón tay cô đặt lên eo mình, rồi trượt xuống thấp hơn.
Ngón tay cô lạnh ngắt khi chạm vào chiếc khóa thắt lưng kim loại. Cô nghe anh nói: "Giúp anh cởi ra."
Chết tiệt… người này thật sự là Hứa Tinh Thuần sao?
Chơi trò tình cảm gì thế này.
Phó Tuyết Lê bị k. ích thích đến mức mồ hôi ướt đẫm. Cô lờ mờ nghĩ, lần này thật sự chơi quá trớn, không biết sẽ kết thúc thế nào…
Sao đến lúc này anh lại khác hẳn vẻ lạnh lùng và điềm tĩnh thường ngày, cứ như hai người khác nhau vậy…
Cô thật sự chỉ muốn hôn anh thôi mà…
Hứa Tinh Thuần không thể không bị kí. ch thích.
Anh nghiêng người về phía trước, hai tay đưa ra sau tháo đồng hồ, chiếc áo sơ mi vừa mới bị kéo xô một nửa, rộng thùng thình, viền ngực thoáng lộ ra.
Cổ áo được vén nhẹ, lộ ra xương bả vai và hõm cổ sâu.
Ánh mắt cô đắm đuối, lưu luyến mãi chẳng thể rời.
Quả thật là đẹp đến nao lòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!