"Trước khi muốn mang đi nơi khác hãy ghi rõ nguồn, đó là hành vi tôn trọng chất xám một cách văn minh "
Việc đầu tiên khi trở về nhà là xếp đồ đạc. Nhân tiện lau nhà.
Tống Thanh Y như cái đuôi nhỏ, nhắm mắt theo đuôi sau lưng Trình Dật, chờ anh vừa buông các thứ trong tay liền bắt đầu dọn, Tống Thanh Y vứt bỏ mặt mũi theo sau Trình Dật.
Nhưng Trình Dật lại đem đồ vừa buông xuống trực tiếp xoay người, vừa lúc Tống Thanh Y đi về phía trước, hai người liền đụng vào nhau.
Trình Dật nhanh chóng ôm chặt hông của cô.
Đầu Tống Thanh Y vừa lúc rơi vào ngực Trình Dật.
Tư thế ôm vô cùng cực kỳ mập mờ, cô có thể nghe được tim đập lẫn hương vị trên người anh.
Mang theo hương bạc hà, còn có mùi mồ hôi nhưng không quá khó ngửi.
Trình Dật chỉ đơn giản là đẩy đầu cô vào vòng tay anh.
Thân mật khắng khít.
Trình Dật cười khẽ, lồng ngực đều vì cô mà rung động, cúi đầu kề tai cô nói nhỏ "Chị là yêu thương nhung nhớ tôi?"
Tống Thanh Y muốn đẩy Trình Dật ra nhưng lại không có sức.
Trình Dật lúc nào cũng thích thổi vào tai cô, hơn nữa lỗ tai là khu vực nhạy cảm, chỉ cần anh động đậy, Tống Thanh Y sẽ có chút không ổn.
Cô thấp giọng nói: "Tôi không có."
"Chị như vậy là có ý gì?" Trình Dật hỏi "Chẳng lẽ là bồi thường?"
Tống Thanh Y trầm mặc.
Trình Dật lại hỏi: "Chị có phải hay không rất thích tôi xưng hô thế này?"
Tống Thanh Y mím môi, tiếp tục giữ im lặng.
Cô biết, Trình Dật là đang cùng cô tính sổ. Trước mặt bạn bè của anh, hành vi của cô ban sáng, quả thật rất dễ gây tổn thương. Trình Dật nói rằng cô là một người vợ anh chọn và không có ý tưởng muốn giấu cô với bạn bè của mình nhưng xem ra, cô đối anh vẫn là chưa quen.
Tống Thanh Y đôi khi rất vụng về trong cách hiểu.
Có rất nhiều chuyện phải mất một thời gian rất lâu để cô có thể hiểu rõ tường tận. Tựa như chuyện ban sáng, cô ở trên xe hỏi anh nhiều điều, gần về đến nhà cô mới hiểu được một chút.
Cô cũng biết tại vì sao Trình Dật lại tức giận như vậy.
Trình Dật được nhiều người yêu thích, diện mạo lại không kém, tương lai rộng mở. Nhưng còn cô thì sao?
Nhìn thấy bạn bè Trình Dật giống như người không thuộc thế giới bọn họ, Trình Dật cùng cô kết hôn nhưng lại giống như là chưa từng cùng cô kết hôn, cô một chút cũng không biết quý trọng, đem tình cảm của anh cứ thế vứt bỏ không thương tiếc. Cô như vậy có thể bọn họ sẽ cho rằng do bọn họ rất kém cỏi nên ngay cả chào hỏi cô cũng không buồn nói.
Mấu chốt quan trọng nhất là, Trình Dật rất mất mặt.
Nghĩ không thông suốt thì thôi, Tống Thanh Y lại giống như tìm chết hung hăng nói những lời làm lòng Trình Dật đau như cắt. Việc này là do cô làm không thỏa đáng, lúc ấy nếu cô suy nghĩ, tự nhiên cũng sẽ không làm như vậy, sẽ không phát sinh hậu quả sau này.
Thấy cô cắn môi, Trình Dật đưa tay vuốt ve môi cô, cúi đầu nói nhỏ: "Bà xã, cắn không đau sao?"
Một tiếng bà xã, Tống Thanh Y nghe lại có chút không quen.
Cô lùi lại nửa bước nhưng lại bị Trình Dật ôm trở về.
"Bà xã, là đang sợ cái gì?" Trình Dật nói: "Dù sao chuyện gì nên phát sinh cũng đã sớm xảy ra rồi, chẳng lẽ em còn sợ tôi ăn em sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!