Chương 6: (Vô Đề)

"Trước khi muốn mang đi nơi khác hãy ghi rõ nguồn, đó là hành vi tôn trọng chất xám một cách văn minh "

Bọn Ngụy Gia sau khi ăn xong tụ tập ngồi ở trên ghế "Cha vừa mua cho tớ một chiếc xe."

Ngụy Gia cong môi cười: "Có muốn cùng tớ đi thử nghiệm một chút không? Tớ mang các cậu chạy một vòng."

Từ Trường Trạch hỏi: "Cậu có bằng lái không?"

Ngụy Gia vỗ bả vai Từ Trường Trạch" Khinh thường ai đó? Lão tử chắc chắn là thi qua rồi"

"Tớ như thế nào lại nhớ cậu thi một hai ba bốn... Bảy lần?" Từ Trường Trạch bấm đầu ngón tay cười cười.

Ngụy Gia đuổi theo Từ Trường Trạch trong phòng "Đều là anh em, có thể hay không cho tớ chút mặt mũi."

Hai người náo loạn một trận, Từ Trường Trạch không thể không ngồi xuống thở một hơi"Không đùa với cậu nữa, mau đi lấy chìa khóa, xuống chở bọn tớ dạo thử một vòng xem."

Trình Dật bỗng nhiên nói "Nhìn xem trên người các cậu toàn mùi rượu, có được hay không?"

Hai người nhìn nhau. Trình Dật ở bên kia nhìn Ngụy Gia cười hắc hắc "Nam ca, anh không uống rượu cơ mà, anh chở chúng em đi."

Trình Dật hừ lạnh một tiếng "Có Tiền đồ."

Chiếc xe mới của Ngụy Gia không đắc, trong nhà cũng không phải cái gì giàu có, chính là mở một công ty nhỏ, mắt thấy Ngụy Gia sắp tốt nghiệp, Cha Ngụy Gia tìm kiếm mua cho cậu một chiếc xe hơn mười vạn, nói là tặng quà tốt nghiệp.

Với Ngụy Gia mà nói đắc hay không đắc không quan trọng, chỉ cần có xe là cậu cảm thấy vui vẻ rồi.

Vì để ăn mừng xe mới, vào lúc giữa trưa Ngụy Gia đã tự mình khui một bình rượu vang đỏ chiêu đãi, bởi vì Trình Dật không uống nên cậu cùng Từ Trường Trạch cùng nhau uống không ít.

Đến gara, Ngụy Gia lập tức nhảy lên chiếc xe mình trước, sờ sờ thân xe "Mặc dù nó không đắt tiền, nhưng dù sao nó cũng là chiếc xe đầu tiên trong đời tớ. Thế nào, có phải nhìn nó rất tuyệt?"

Từ Trường Trạch nở nụ cười "Trách không được ba mẹ cậu lần này đi công tác chỉ cho cậu mấy ngàn."

"Ý cậu là gì hả Từ Trường Trạch?" Ngụy Gia không hiểu.

"Chiếc xe này." Trình Dật giải đáp cho cậu " Giá 30 vạn."

Ngụy Gia: "???"

"Ba em nói chỉ có mười hai vạn thôi? Anh cũng không phải không biết Ba em keo kiệt như thế nào cơ mà, như thế nào lại bỏ ra 30 vạn mua xe cho em?"

"Ba cậu sợ cậu khoe khoang." Từ Trường Trạch nói

Hai người đang mải nói chuyện, Trình Dật ở bên này nhìn chằm chằm vào một chiếc ô tô đang đậu cách đó không xa.

Đó là xe của Tống Thanh Y.

Biển số xe 8788, không có sai.

"Nam ca, anh đang nhìn gì vậy?" Ngụy Gia hỏi.

"Không có gì." Trình Dật đem chìa khóa xe ném cho bọn Ngụy Gia "Uống nhiều quá về nhà nằm đi, ngày sau lại đi hóng mát."

Trình Dật hai tay nhét vào túi, vừa nói vừa đi"Tôi có việc rồi."

"Anh định đi chỗ nào?" Ngụy Gia vội vàng đuổi theo.

"Lấy đồ " Trình Dật nói.

Ngụy Gia chân dài bước một bước, theo vào bên trong thang máy "Chúng ta không phải là vừa hợp sao? Buổi chiều còn nói muốn đi hát cơ mà!!."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!