Chương 46: (1):

"Chúng ta của sau này,

đã trở thành người lạ quen thuộc nhất.

Đời người, giống như một chuyến xe, có người lên xe, cũng có người xuống xe.

Người từng nói phải bên nhau trọn đời, đã rất lâu không liên lạc.

Người ban đầu nói phải cưới, cũng không biết đã đi đâu.

Tình yêu cũng được, tình bạn cũng chẳng sao, thời gian trôi qua, cũng dần chia cách.

Có một số khoảnh khắc, chỉ có thể hoài niệm. Có một số người, chỉ có thể nhớ nhung.

Những tiếng cười vui bên nhau ấy như chỉ mới ngày hôm qua, nhưng chúng ta của sau này, không biết vì sao, đã trở thành người lạ quen thuộc nhất.

Từ "chuyện gì cũng có thể nói" thành "không còn chuyện gì để nói", trong hộp thoại chỉ lác đác có vài chữ, viết rồi lại xoá, lâu không liên lạc, đến hỏi thăm cũng thấy gượng gạo và khó khăn. "

From: Tống Thanh Y

To: Thượng Nghiên

Bạch Điềm ở trong nhà Tống Thanh Y một đêm, ngày hôm sau bị Trình Dật mang về nhà.

Tống Thanh Y thở phào nhẹ nhõng.

Cũng không phải không chào đón Bạch Điềm, tiểu cô nương rất khả ái, nói chuyện lại thẳng thắng, chỉ là cô có chút không chịu nổi sự nhiệt tình quá mức của Bạch Điềm.

Trong nhà hiện tại chỉ còn lại mình cô.

Có hơi chút cô đơn, Tống Thanh Y lấy dụng cụ bắt đầu dọn dẹp căn nhà.

Quét được một nửa, bỗng nhiên có một linh cảm.

« gặp » là kịch bản cô đang sáng tác, viết được một nửa thì hết linh cảm, trải qua nhiều ngày rồi mà chẳng có chút linh cảm nào để viết, giờ phút này Tống Thanh Y vội vội vàng vàng quay về phòng bắt đầu viết tiếp.

Đợi đến khi cô viết xong đi ra, định tiếp tục quét dọn thì thấy Trình Dật đã trở về đem tất cả mọi chuyện làm xong.

Trên bàn ăn bình hoa đã được đổi mới, là hoa hồng màu đỏ.

Tống Thanh Y lười biếng duỗi eo, cười hỏi: "Đưa em ấy trở về rồi?"

Trình Dật một bên đáp, một bên ở phòng bếp lấy đồ ăn "Vừa nãy lúc dọn dẹp anh thấy mặt đất có vài mảnh thủy tinh vỡ? Có hay không có đâm vào chân?"

Tống Thanh Y sửng sốt "Sao?"

Cẩn thận suy nghĩ lại, hình như lúc trở về phòng hơi gấp gáp, không cẩn thận đem ly thủy tinh trên bàn rớt xuống sàn nhà, hình như có một tiếng vang, nhưng lúc đó cô cũng không nghĩ nhiều.

Tống Thanh Y đem sự việc ban nãy nói cho Trình Dật, anh chỉ bất đắc dĩ cười.

"Về sau phải chú ý một chút." Trình Dật dặn dò.

Tống Thanh Y gật đầu đáp.

Sau khi ăn cơm xong, Tống Thanh Y chủ động đi rửa bát, Trình Dật đứng bên tủ lạnh nhìn cô.

Sau bỗng nhiên nói: "Xế chiều anh sẽ đi thử vai."

"Là bộ phim nào?" Tống Thanh Y hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!