Tống Thanh Y nghĩ tới rất nhiều viễn cảnh ông nội và bà nội khi biết chuyện này.
Nhưng tuyệt đối không nghĩ đến, sẽ là ở trong sinh nhật bà nội, tất cả mọi chuyện đều trồi lên mặt nước.
Mà cô lại ở bên ngoài cách xa ngàn dặm.
Cô nói Hà Đào một tiếng, buổi chiều vội vàng mua vé máy bay trở về thành Bắc.
Lúc rời đi có gửi tin cho Trình Dật: Chụp xong nhớ trở về tìm em.
- Còn có, chúc phim mới của anh thành công.
Hôm nay, Trình Dật chụp ảnh xong sẽ kết thúc, Tống Thanh Y vốn định mang hoa tươi chúc mừng anh lần đầu tiên quay phim thành công.
Nhưng không kịp, hơi hơi tiếc nuối.
Cô cũng không có thời gian mang Cục Bông đi, đành phải để lại cho Trình Dật.
Thành Bắc thời tiết so với A thị hơi lạnh, nhất là buổi tối, ngày đêm chênh lệch nhiệt độ lớn, vừa xuống máy bay, cô cảm nhận được nhiệt độ vô cùng lạnh.
Cô đang định thuê xe đi bệnh viện, nhìn thấy người quen hướng cô đi tới.
Là Tô Giang.
Cô còn đang suy nghĩ muốn hay không tiến lên chào hỏi, Tô Giang lại giúp cô nhấc rương hành lý, mặt đầy lạnh lùng nói: "Trình Dật nói tôi đón chị."
Tống Thanh Y nghi hoặc, "Anh ấy không có nói với tôi."
Chủ yếu là Tống Thanh Y nói ngắn gọn cho Trình Dật một chút chuyện đã xảy ra, cũng không nói cho anh biết cô đi chuyến bay lúc mấy giờ, anh làm sao mà biết được?
Tô Giang đem rương hành lý bỏ trong cốp xe, hỏi "Đi chỗ nào?"
Tống Thanh Y thở dài "Trung tâm bệnh viện."
Bởi vì ông nội tức giận nên huyết áp lên cao, được mọi người mang vào bệnh viện, bây giờ cô không biết tình hình của ông như thế nào.
Tô Giang không giống với Ngụy Gia, nghe được vị trí đến thì trực tiếp lái xe đi, cái gì cũng không hỏi.
Tống Thanh Y lúc này mới mở di động, quả nhiên, vừa mở máy liền thấy tin nhắn Trình Dật: Lần này em đi chuyến bay quá muộn, anh nhờ Tô Giang đi đón em.
- Nhớ chăm sóc ông cho tốt, anh ngày mai sẽ trở về.
- Đừng lo lắng, hết thảy rồi sẽ tốt.
- Đến lúc anh về, anh không muốn thấy em khóc.
Tống Thanh Y nhìn tin nhắn, trong lòng cảm thấy ấm áp, đang định trả lời, điện thoại Tô Giang liền vang lên.
Tô Giang đem di động tiện tay ném cho Tống Thanh Y, " Điện thoại của Trình Dật, chị tiếp đi."
Tống Thanh Y kinh ngạc, cậu không nhìn màn hình di động cũng biết là Trình Dật, mà cô bị di động của cậu đập một cái, có chút đau, cô sờ sờ đùi, nhận điện thoại.
Trình Dật hỏi: "Tìm được người?"
Tống Thanh Y lên tiếng nói: "Tìm được."
Trình Dật có chút vui mừng, khẽ cười nói: "Em là bị cậu ta bắt nạt?"
"Không có." Tống Thanh Y nói, "Hiện tại đang trên đường đi đến bệnh viện."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!