Trần Hạo theo ba mẹ về lại Thành Bắc, Bà nội cũng thường xuyên gọi điện thoại cho Tống Thanh Y, chỉ là đơn giản hỏi thăm, mỗi lần cùng bà nội gọi điện thoại lúc đó Tống Thanh Y đều nghĩ, bọn họ giấu bà cũng thật tốt, vậy mà có thể giấu ngày qua ngày.
Không biết Trần Hạo đã nói gì với Trần Đạc, Trần Đạc thật sự không có đến gây sự với Trình Dật.
Sau đó giống như mọi chuyện chưa từng xảy ra, hết thảy đều trở về bình thường.
Ngụy Gia cùng Từ Trường Trạch tham gia « diễn viên dự bị », trước mắt luôn luôn bận rộn.
Tống Thanh Y được Trình Dật chăm sóc ăn uống đầy đủ, dạ dày không còn quặn đau.
Cô mỗi ngày cười càng ngày càng nhiều, trong tổ kịch thường thường sẽ nhìn Trình Dật.
Trình Dật còn một phân diễn cuối cùng, trong kịch bản anh cùng một nữ diễn viên có cảnh hôn.
Tống Thanh Y quên mất chuyện này, đợi đến ngày hôm sau nhìn kịch bản mới nhớ tới, cho nên Hà Đào bên này sửa chữa kịch bản, Tống Thanh Y địa vị tối cao cùng tổ biên kịch, ở trong này nghe.
Lúc này lại đang thảo luận, Tống Thanh Y nhìn cô ấy vài lần.
Cô ấy tên là Tống Kỳ.
Cùng họ với cô, Tống Kỳ hướng bên cạnh Hà đào ngồi xuống, cầm kịch bản rất nghiêm túc thảo luận, "Chị Hà, em cảm thấy cảnh này có thể đổi một chút được không?"
"Vậy em cảm thấy sửa như thế nào?" Hà Đào nhàn nhạt hỏi.
Tống Kỳ nói "Cuối cùng, Trình Dật nhanh chóng chạy tới ôm lấy em, sau đó em đứng cùng anh ấy hôn nhau, sau đó em chắn đạn cho anh ấy, cuối cùng là em chết."
Hà Đào ánh mắt như có như không nhìn về phía Tống Thanh Y, không nói chuyện.
Tống Kỳ lại hỏi "Đạo diễn, nếu không như vậy đi, em chắn đạn cho Trình Dật, sau đó anh ấy hôn em tiễn biệt. Chị cảm thấy thế nào?"
Hà Đào quay đầu hỏi Tống Thanh Y, "Tống biên, cô cảm thấy thế nào?"
Tống Thanh Y cúi đầu nhìn kịch bản, không lên tiếng nói: "Không được."
"Tại sao vậy ạ?" Tống Kỳ khó hiểu, "Như vậy không phải rất có kịch tính sao?"
Tống Thanh Y nhìn cây bút trong tay, ở trên kịch bản vẽ ra một tuyến dài " Không phù hợp, giai đoạn trước hình tượng của em đều là đối với nam phụ khinh thường, đối với anh ta luôn có tâm tư lợi dụng, em từ đầu đến cuối yêu chỉ có nam chính, không có khả năng sẽ phản bội tình yêu đó, nếu muốn đổi thì ngay từ đầu nên nói, hiện tại quá muộn."
"Vậy..." Tống Kỳ nghĩ ngợi "Chị định sửa như thế nào?"
Tống Thanh Y ngẩng đầu nhìn cô, kiên định nói: "Không thay đổi."
Tống Kỳ nhíu mày, "Như vậy sao được?"
"Như thế nào không được?"
Tống Kỳ ấp úng không nói nên lời.
Cô còn tính toán mượn cảnh cuối cùng hôn Trình Dật.
Coi như không cua được, trộm hôn một cái cũng tốt.
Trình Dật nhỏ hơn cô ba tuổi, cười rộ lên cũng dễ nhìn, mỗi ngày cùng cô diễn, quả thực mê người chết được, cô đã sớm động lòng, chỉ là anh ta quá khó tiếp cận.
Cũng không biết là do không chấp nhận tuổi tác với cô hay gì khác, mỗi lần nhắn WeChat đều không trả lời cô.
Đêm khuya định trêu chọc anh vài câu, cuối cùng vậy mà anh lại kéo đen cô.
Cô không nguyện ý như vậy mà từ bỏ, tốt xấu cô ở trong giới lăn lộn 5 năm, tuy rằng không gặp may, nhưng dầu gì cũng có chút tài nguyên, kinh nghiệm diễn xuất cũng phong phú, ở cùng với cô anh cũng sẽ không thiệt thòi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!