Chương 33: (Vô Đề)

Từ tối qua đến bây giờ Trần Hạo chưa có ăn gì, cũng không đói, trên người tiền hơn phân nửa đều mua vé máy bay, chỉ còn lại 40 đồng.

Trần Hạo cũng không biết như thế nào lại đến đây, chỉ là cậu biết Tống Thanh Y hiện tại đang ở đây, cậu nhất thời xúc động, thậm chí ngay cả di động cũng không mang.

Nhưng ——

Chị Thanh Thanh sẽ gặp cậu sao?

Cậu nghĩ tới những chuyện Trần Đạc làm, cảm thấy càng ghê tởm anh cậu.

Đứng ở đây, trời trong nắng gắt, cảm giác vô lực truyền đến.

Mấy phút sau, cậu cảm thấy mình rốt cuộc cũng khôi phục chút bình tĩnh, tiến lên hỏi một người đi đường phương hướng đi A thị, lúc cậu đi qua đó đã hơn nửa giờ.

Trần Hạo tựa vào đèn đường, từng ngụm từng ngụm thở gấp, mồ hôi trên trán không ngừng rơi xuống.

Dù sao cậu đến A Thị cũng không nhất định có thể tìm gặp chị Thanh Thanh, coi như tìm được, chị Thanh Thanh có khả năng cũng sẽ không muốn gặp cậu.

Sẽ gặp.

Chị Thanh Thanh thiện lương như vậy, chị nhất định sẽ đối tốt với cậu.

Nhưng ——

Trần Đạc làm ra những chuyện tày đình như vậy, thân là em trai, như thế nào lại tìm đến cô?

Nghĩ như vậy, Trần Hạo vô cùng buồn bực.

Nói trắng ra, cậu không xứng.

Trần Hạo nhắm mắt sau đó nghỉ một lát, nghĩ thầm, thôi thì đi vậy.

Dù sao cũng không có việc gì làm, đi nhìn xung quanh cũng tốt.

Vừa đứng thẳng người, liền nghe có người gọi cậu "Trần Hạo."

Tại nơi xa lạ, có người ở trên đường gọi tên cậu.

Trần Hạo lập tức liền nhận ra là ai gọi.

Đứng tại chỗ trố mắt vài giây, cậu bỏ chạy thục mạng, bên tai là tiếng gió cùng tiếng còi xe, cậu chỉ biết là chạy nhanh lên.

**

Trình Dật từ nhỏ thân thể không tốt, cho nên ở nhà anh thường hay vận động.

Dần dà, anh chạy dài cùng chạy nhanh đều rất lợi hại.

Lúc này ở trên đường đuổi theo một học sinh trung học, Trần Hạo chạy rất nhanh, chỉ vài phút, Trình Dật thuận lợi bắt được cậu.

"Chạy cái gì mà chạy."

Trần Hạo cúi đầu, "Buông tôi ra."

"Cậu tới đây gặp Thanh Thanh sao? Tại sao cô ấy gọi cậu, cậu còn chạy."

"Không cần anh quan tâm." Trần Hạo ngẩng đầu nhìn Trình Dật "Anh là ai?"

Trình Dật cười khẽ, "Không hỗ là em Trần Đạc, nói chuyện đều rất giống cậu ta."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!