Chương 23: (Vô Đề)

Tống Thanh Y đứng tại chỗ, trố mắt nhìn Trần Đạc.

Trần Đạc cho rằng cô rốt cuộc cũng chịu nghe lời của mình "Không bằng chúng ta tìm một chỗ nào nói?"

Tống Thanh Y cau mày, nhìn Trần Đạc cười lạnh"Trần Đạc, anh quả thật..."

Trần Đạc khó hiểu, "Có ý gì?"

"Trình Dật cùng anh có quan hệ gì?" Tống Thanh Y hỏi ngược lại: "Mà phải tới mức em cùng anh nói chuyện? Trần Đạc anh cho rằng anh là ai?"

"Anh..." Trần Đạc nhìn cô.

Tống Thanh Y hít sâu "Mặc kệ anh đối với em như thế nào thì Trình Dật cũng sẽ không giống em, không phải là người anh có thể nhục mạ, tính cách cậu ấy đơn giản nhưng không phải là người anh dễ chọc vào, cũng sẽ không để anh khi dễ."

Tống Thanh Y bỗng nhiên nhìn Trần Đạc nở nụ cười.

"Trần Đạc, anh là người vô cùng ích kỉ và em cũng ích kỉ, anh ấy bây giờ là chồng em, em cũng sẽ không để anh nhục mạ anh ấy?"

Trần Đạc đứng tại chỗ.

Tống Thanh Y không nhiều lời, cuối cùng chỉ liếc mắt nhìn anh, không lưu tình chút nào rời đi.

Chỉ để lại cho anh một cái bóng lưng.

Trần Đạc tay nắm chặc hộp quà, môi mỏng nhếch, cả người đều tức giận.

Mà cô gái vừa rồi anh gặp lại giống nhưng không giống tính cách Tống Thanh Y, cùng người mà anh biết từ thuở nhỏ không phải là một.

Trong ấn tượng, cô sẽ đẩy đẩy anh, "A Đạc, anh trở về đi, không cần qua đây thăm em."

"A Đạc, anh đừng có vò đầu em nữa, vò như thế sẽ mãi không cao lên được."

"A Đạc, em muốn viết bản thảo, ngày sau lại cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm có được hay không?"

Nhưng bây giờ ——

Tất cả đều thay đổi.

Cô quyết liệt lại tàn nhẫn, vô cùng không nể mặt anh.

**

Trình Dật từ trong phòng bếp lấy ra chân giò hun khói, chia làm hai nửa, một nửa cho tháp tháp, một nửa cho con chó nhỏ của Tống Thanh Y.

Anh ngồi trên mặt đất, bàn tay vuốt ve bộ long của chúng "Hôm nay hai tụi bây biểu hiện không tệ, về sau gặp được những người như vậy phải cắn cho cậu ta biết chúng ta không hiền, có biết hay không."

Trình Dật cùng hai con chó chơi một lát, lấy điện thoại di động ra nhắn cho Tống Thanh Y: Vẫn chưa về tới sao?

Tin nhắn vừa hiển thị đã gửi, cửa nhà liền bị mở ra.

Tống Thanh Y vào cửa liền đem kem bỏ vào tủ lạnh, ở bên ngoài hơi lâu, có lẽ tan mất rồi.

Cô cùng Hà Đào đều sớm nói chuyện xong, cô cố ý ở bên ngoài lâu một chút, một lát mới trở về.

Cô từ phòng bếp đi ra, hỏi Trình Dật: "Anh có phải gặp được Trần Đạc?"

Trình Dật không lên tiếng.

Tống Thanh Y: "Trần Đạc cùng anh nói chuyện à."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!