Chương 15: (Vô Đề)

"Trước khi muốn mang đi nơi khác hãy ghi rõ nguồn, đó là hành vi tôn trọng chất xám một cách văn minh "

Cô gái nhỏ mà Ngụy Gia đụng phải không sao, ở bệnh viện vài ngày sẽ ổn.

Cô là sinh viên năm hai của trường Đại Học chuyên ngành Y. Tất cả máu vịt cô định làm thí nghiệm đã vỡ tung khi va chạm với Ngụy Gia, làm cậu sợ chết khiếp, nhìn thời gian cũng đã trễ, Trình Dật nói cho Tống Thanh Y một tiếng hôm nay anh không thể về bên đó được lúc này mới bọn Ngụy Gia chọn một địa điểm quen thuộc ăn tối.

Tô Giang đã lâu chưa xuất hiện.

Thân hình cậu thon dài mảnh khảnh, mặc một thân đen sau khi lên xe cũng im lặng như mọi khi.

Cùng nhau ăn xong, cụng cụng vài ly, rất nhanh Ngụy Gia trở thành một con ma men uống quá chén nhìn chằm chằm Trình Dật đang chăm chú xem di động, chống cằm hỏi: "Nam ca, em đã muốn nói với anh câu này từ rất lâu rồi."

"Hả?" Trình Dật buông di động, nhíu mày.

"Anh đối với Tống Thanh Y, là thật sao?" Ngụy Gia nói: "Cùng cô ấy vội vàng kết hôn, cái gì cũng đều không nói cho đám anh em này biết, chúng em quả thật đều rất lo lắng cho anh."

Trình Dật nghe xong lời này, khẽ liếc nhìn ba người, cầm lấy ly rượu trước mặt uống một hơi, cảm giác đặc biệt lành lạnh mang một chút ngọt lành.

"Các cậu đang lo lắng điều gì?" Trình Dật bình tĩnh hỏi.

Ngụy Gia trợn to hai mắt "Học Trường Đại Học Bắc truyền thông, cả người vừa tài giỏi lại vừa đẹp trai. Một người có thể giết hàng ngàn cô gái, phá nát hàng vạn chàng trai chỉ bằng một nụ cười mà anh cứ như vậy mà vội vã kết hôn? Thậm chí còn cùng...."

Cùng cái người gì, Ngụy Gia cũng không nói lên được.

Bê bối? Cô ấy có vô vàng scandal bê bối?

Cậu rất thích kịch bản Tống Thanh Y nhưng sau khi thấy những scandal bê bối được đưa ra hằng ngày, cậu chính là không có biện pháp tin tưởng nổi rốt cuộc Tống Thanh Y có như những gì Hot search đưa ra trước đó hay không?

Ngụy Gia uể oải uống cạn ly rượu trong tay mà Trình Dật ở đối diện vẫn bình tĩnh như cũ.

"Nam ca, anh nghĩ gì về cô ấy?"

Ánh mắt Trình Dật tràn đầy thâm thúy đưa tay rót thêm một ly rượu cho Ngụy Gia, nghiêm túc nở nụ cười ₫ào hoa "Bởi vì thích nên mới kết hôn"

"

" Tống Thanh Y có gì tốt?" Ngụy Gia tức giận nói: "Gả cho anh giống như người chịu ủy khuất là anh."

"Ngay cả danh phận cũng không cho, em đều thay anh nghẹn một bụng."

Trình Dật nhìn Ngụy Gia "Cậu nghẹn cái gì?"

Nói đến đây, Ngụy Gia vỗ mạnh lên bàn, Từ Trường Trạch nhìn mọi người trong quán đều nhìn về phía họ, lập tức giải thích: "Xin lỗi, em trai của em hơi say."

Ngụy Gia không quan tâm, cậu trợn tròn mắt, đăm đăm nhìn Trình Dật nói: "Anh ở trong lòng em ưu tú đến như vậy! Dựa vào cái gì Tống Thanh Y có thể đối với anh như vậy chứ?!"

Trình Dật xoa xoa ly rượu trong tay, ngón tay mảnh khảnh chạm đến hoa văn lạnh lẽo trên chiếc cốc sứ màu lục lam bỗng nhiên nở nụ cười đúc kết:"Cô ấy mới là người ưu tú nhất."

Lời nói rất bình tĩnh, bình tĩnh như thể anh chỉ đang nói ra một sự thật.

Chính ba người cũng nhận ra được, Trình Dật nếu có thể nói ra được lời này thì đích thị chính là lời từ tận trong đáy lòng anh.

Ngụy Gia mặt đầy oán hận như người vừa mới bị tạt một gáo nước lạnh, tất cả những lời chất vấn trong phút chốc bị cậu nuốt trở lại, cậu cứ như vậy nhìn Trình Dật mà không nói lời nào....

Tô Giang đột nhiên nói: "Có phải « Lý Tưởng Của Ta Quốc » là do Vạn Tịch viết không?"

Ánh mắt Trình Dật trong nháy mắt thay đổi, anh nói một cách bình tĩnh, giọng đầy khinh thường và châm chọc: "Vạn Tịch xứng sao?"

"Chuyện rốt cuộc là như thế nào, em không hiểu?" Tô Giang lại hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!