Từ Trường Trạch đứng tại chỗ thật lâu vẫn chưa phục hồi lại tinh thần.
Bạch Điềm ném cái thứ này xuống đất, sau đó dùng chân mình giẫm lên nó một cái, nhìn nhìn ánh sáng màu đỏ mờ nhạt dần dần biến mất, cô mới nhặt lại ném thẳng vào thùng rác.
Ngẩng đầu nhìn Từ Trường Trạch, cố gắng để cho chính mình dằn lại sự tức giận đang bùng cháy ở trong lòng.
Cuối cùng cô cũng không thể kìm lại.
"Đây là ngày đầu tiên anh làm nghệ sĩ? Anh không biết phải nên đối xử tốt với người hâm mộ của mình cũng cần phải có giới hạn? Em biết anh là người ấm áp, ân cần, biết cưng chiều fan nhưng anh cũng phải biết tự bảo vệ chính mình!
Lần này là GPS, anh dán trên di động. Lần sau, cô ấy cho anh máy ghi hình, anh liền đặt trong phòng mình sao??? Em không hề hiểu nổi, anh làm nghệ sĩ đã gần bảy năm! Tại sao chính mình lại không biết những điều này cơ chứ! Là công ty đại diện không bổ túc qua cho anh: Bất kể anh nhận được gì, hãy kiểm tra nó trước tiên hay sao???
Anh cái gì cũng cưng chiều fans hâm mộ, người ta cho anh một món đồ nho nhỏ anh liền mang hết tâm tư chia cho người ta, em cũng không ngờ trái tim anh lại to lớn, chứa được hết những thành phần lớn như vậy!!! "Bạch Điềm nổi giận nói.
Là một người hâm mộ lớn của Từ Trường Trạch, cô đã nhiều lần kêu gọi từ chối những fans tư sinh muốn vào fandom và nghiêm túc tuyên bố trên trang chính chủ của mình rằng: Những con người thuộc fans tư sinh không được xếp ngang hàng với fans chính gốc. Fans tư sinh là Fans tư sinh còn fan như chúng tôi chính là fan chính gốc, cảm phiền mọi người không thể gom chung tất cả lại với nhau.
****Fans tư sinh là tập hợp những con người thuộc hành vi cực đoan, tác phong điên cuồng, thích theo dõi, nhìn trộm, chụp lén cuộc sống cũng như những lịch trình không công khai của nghệ sĩ còn Fandom được xem là cộng đồng những người luôn yêu quý, ủng hộ cho thần tượng, nghệ sĩ của mình***
Lý do tại sao điều này lại xảy ra?!
Nếu là bởi vì hâm mộ điên cuồng chính chủ mới vào nghề thì rất không tính nhưng vấn đề này rơi trúng Từ Trường Trạch vào nghề 7 năm, cư nhiên mang theo nó bên mình tận hai ngày đều không phát hiện ra!
Tính cảnh giác của một nghệ sĩ một chút cũng không hề có! Làm sao cô có thể chấp nhận nổi chuyện này cơ chứ??
Giọng nói Bạch Điềm trách mắng Từ Trường Trạch không hề nhỏ mà công tác nhân viên cũng thường hay lui tới nên họ không tránh khỏi có chút tò mò nhìn tình huống bây giờ của hai người.
Bạch Điềm chống nạnh tức giận nhìn Từ Trường Trạch thở hổn hển.
Khi cô còn trẻ sống lạc quan, xem cái gì cũng không nổi giận, nếu ai chọc thần tượng của cô, cô sẽ không nghĩ ngợi trực tiếp xé xác họ trên mạng, một lòng quyết tâm khiến người đó phải bật khóc vì gây tổn thương cho nghệ sĩ nhà mình.
Còn bây giờ cũng đã ở cái tuổi này, cảm thấy bản thân sống đủ lâu hơn mấy cái fan máu chó đó vậy mà còn bị chúng nó làm cho tức giận đến như vậy, đây trái tim lúc này cũng còn đang đập nhanh tức giận đến mức sắp nhảy ra ngoài rồi.
Nước mắt cũng không cam lòng rơi xuống, Từ Trường Trạch ngẩn người liếm môi nhìn Bạch Điềm, theo thói quen đưa tay lên xoa xoa đầu cô nhưng lại bị Bạch Điềm đánh một cái trở về.
Nhìn cánh tay của anh dừng ở giữa không trung, Bạch Điềm thuận thế lau nước mắt.
"Em giận anh quá!" Cô dậm chân quay đầu lại, không nhìn Từ Trường Trạch nữa.
"Hành trình hai ngày nay bận rộn nên anh không có thời gian kiểm tra." Từ Trường Trạch dịu dàng nói: "Trước kia, anh đảm bảo có từng kiểm tra mọi thứ trước khi nhận được. Hơn nữa căn bản anh không hề mang nó theo bên người mình. Lần này chỉ là ngoại lệ. Thật ra Fan lớn đó đã đồng hành cùng anh từ khi anh vào bước chân vào nghề diễn viên, từ một người vô danh đến khi trở thành người nổi tiếng, cô ấy vẫn luôn luôn ủng hộ anh, thậm chí lúc trước, cô ấy đã từng có rất nhiều lần tặng cho anh một số thứ nho nhỏ nên thỉnh thoảng anh cũng sẽ chọn một vài thứ đơn giản mà cô ấy tặng mang trên người coi như cảm ơn tấm lòng của cô ấy. Bản thân anh, không hề nghĩ đến việc cô ấy vậy mà làm ra chuyện như thế này."
Bạch Điềm lau nước mắt, chờ chính mình bình tĩnh lại hơn, cô mới quay đầu chìa tay ra trước mặt anh "Trên người anh, còn có cái gì mà fans tặng nữa không?"
Từ Trường Trạch nhìn cô, ngốc ngốc một lát mới đem vòng cổ lấy ra đưa cho cô.
Chiếc vòng cổ này được làm bằng bạch kim,ở ngay phía dưới sợi dây có một cái mặt khắc chữ "Trạch" ánh sáng lấp lánh ánh vàng.
"Cái này... có tính không?" Từ Trường Trạch nói.
Bạch Điềm im lặng.
Đây là sợi dây chuyền chính cô đã tặng cho anh cách đây 5 năm.
Khi đó, cô vừa chuyển ngành đang học sang ngành trang điểm chuyên nghiệp, lúc đó một bộ chính là quyết tâm làm nên chuyện cao cả nhất trong cuộc đời mình. Sau này, khi đã thành công ra nước ngòai bồi dưỡng, không bạn bè luôn luôn một mình ở trong phòng học, học xong rồi trở về phòng mình, ngày ngày thói quen cứ mãi lập lại trong vô tận.
Cũng trong thời gian đó không ít lần trong đêm khuya, cô thường luôn luôn cảm thấy nhớ nhà và tự mình lật xem các chương trình tạp kỹ, các bộ phim truyền hình của Từ Trường Trạch, vừa xem vừa làm DIY và phải mất tới tận hai tháng để cô có thể tạo ra một thành phẩm tốt như thế naỳ.
****DIY (Do It Yourself) là tự tay làm lấy. Bạn có thể hiểu theo nghĩa như là chủ động trong sản xuất, sửa chữa, sửa đổi một cái gì đó theo phong cách của bạn.*****
Sợi dây chuyền này được trao cho Từ Trường Trạch ngay sau khi cô được nghỉ trở về nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!