Chương 1: (Vô Đề)

"Trước khi muốn mang đi nơi khác hãy ghi rõ nguồn, đó là hành vi tôn trọng chất xám một cách văn minh "

Sáng sớm, những tia nắng ban mai đầu tiên xuyên qua cửa sổ, chiếu rọi lên gương mặt trắng nõn long lanh như ngọc của Tống Thanh Y.

Tỉnh dậy từ trong giấc mộng, đột nhiên cảm thấy bản thân có chút ngẩn ngơ, liếc nhìn người đang nằm bên cạnh, một gương mặt cực kỳ sạch sẽ, mái tóc đen mượt rũ xuống trán, hai hàng lông mày đậm được cắt tỉa cẩn thận, lông mi cong dài, sống mũi cao thẳng, da mịn màng đến nỗi nhìn không thấy lỗ chân lông.

Mặt trời chiếu lên toàn bộ khuôn mặt cậu, cho cậu một lớp ánh sáng vàng.

Đây có lẽ là khuôn mặt điển hình trong những bộ phim truyền hình thần tượng.

Trẻ, đẹp trai, cao, dáng chuẩn.

Nếu như trước kia, Tống Thanh Y đối mặt với cảnh tượng như vậy đã sớm bụm mặt không có cách nào gặp người khác, nhưng bây giờ cô vậy mà nhẹ nhàng thở ra.

Uống say cũng không có ngốc, ít nhất ánh mắt không kém.

Không thiệt thòi.

Cô đứng dậy tìm đồ của mình, cả người đầy mùi rượu, dứt khoát đi đến phòng tắm, khóa trái phía sau cửa.

Qủa thật là phóng túng bản thân đến điên rồi, trên người nhiều dấu vết xanh xanh đỏ đỏ như ẩn như hiện trên làn da trắng ngần, tuy mặc dù Tống Thanh Y đã 27 tuổi, nhưng lần đầu tiên chính là chân chính trải nghiệm điều này.

Tắm rửa xong đã là 15 phút sau, Tống Thanh Y với tay lấy áo choàng móc trên giá treo nhanh chóng khoác lên người, mang theo mái tóc vẫn còn ương ướt mở cửa đi ra ngoài.

Người trên giường đã tỉnh lại, cậu ngồi dưới ánh sáng mặt trời giống như một chàng trai xinh đẹp bước ra từ truyện tranh. Cậu nở nụ cười, cặp mắt đào hoa nửa hí, giọng nói khàn khàn vừa mới tỉnh "Sớm "

Tống Thanh Y nhìn cậu hơi mím môi trả lời "Sớm."

Sau khi nói xong trong phòng lập tức chìm vào tĩnh lặng.

"Tôi có thể tắm được chứ?" Cậu nói

Tống Thanh Y chậm rãi gật gật đầu, tự giác xoay lưng một cách có ý thức, sau một lúc, nghe thấy tiếng nước chảy phát ra từ bên trong phòng tắm, cô lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Ngón tay có chút phát run, cô lau xơ mái tóc của mình và thẳng tay ném nó lên ghế khách sạn, lục tìm di động từ bên trong túi xách, điện thoại cũng đã sớm tắt nguồn từ đêm qua, chuyển sang tìm kím hộp thuốc lá cùng bật lửa.

Rút một điếu ra từ bên trong hộp, trên môi nhanh chóng ngậm lấy một điếu thuốc.

Lạch cạch.

Ánh lửa sáng lên, đốt cháy đầu thuốc.

Khói bắt đầu tản ra khắp phòng, hai mắt Tống Thanh Y vô định, ngơ ngác nhìn chằm chằm hướng khói đi ra.

Cô rất ít khi hút thuốc nhưng tùy thời sẽ chuẩn bị một hộp trong túi xách, không biết vì cái gì mà châm, nhìn khói thuốc vây quanh, có đôi khi một đêm châm cả một hộp, toàn bộ trong nhà đều là khói thuốc, thậm chí vô ý có khi còn khiến chuông báo cháy trong nhà liên tục kêu vang.

Trình Dật tắm tương đối nhanh, lúc cậu đi ra, điếu thuốc thứ 3 trên ngón tay Tống Thanh Y vừa lúc cháy hết.

Tiếng đóng cửa truyền đến tai Tống Thanh Y. Cách làn khói nhìn qua, cậu mặt áo choàng tắm y như cô, dây lưng buộc chặt lộ ra xương quai xanh, trên mái tóc vẫn còn ướt.

Cô đã hai mươi bảy tuổi, chỉ còn vài ngày liền qua sinh nhật hai mươi tám tuổi.

Mà người trước mắt, đại khái vẫn là học sinh.

Hai người nhìn nhau, Tống Thanh Y run tay đem thuốc đưa tới bên miệng hít một hơi, ra vẻ già dặn "Em trai, năm nay em đã bao nhiêu tuổi?"

"22, vừa vặn có thể kết hôn." Trình Dật nói.

"Vẫn còn đang đi học?" Tống Thanh Y hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!