Người đàn ông đang nói chuyện với người soát vé, không ai khác chính là Viên Phi. Anh mặc áo khoác màu đen. Chỉ cần đứng đó, anh cũng đã thể hiện được chiều cao và vẻ điển trai, hơn hẳn những người xung quanh. Dương Hồng Quyên kinh ngạc nhìn Viên Phi. Anh đã lấy thiệp mời ở đâu? Nói đúng hơn, ai là người đã mời anh đến đây?
Dưới ánh đèn đêm, bên ngoài hội trường lấp lánh đầy âp bóng người. Họ đến từ nhiều khoa, nhiều ngành khác nhau, nhưng vì thiếu thiệp mời, họ đành phải đứng ở bên ngoài. Họ nhìn theo từng người ra vào. Các chàng trai nhìn ngắm các cô gái, và các cô gái ngượng ngùng đáp lại bằng nụ cười, tạo nên một không khí ồn ào. Liêu Cường, Trương Tiểu Phong và Lý Sơn Sơn cũng đang đứng trong đám đông đó. Họ liên tục xuýt xoa trước vẻ đẹp của các cô gái khoa ngoại ngữ.
Rất khác với ngành học của họ, nơi số lượng sinh viên nữ rất ít mà nhan sắc cũng có phần khiêm tốn. Trong lúc ba người đang chăm chú ngắm nhìn các cô gái qua lại, Viên Phi xuất hiện ở cổng. Họ đồng loạt cất tiếng gọi: "Anh Phi!".
Dường như Viên Phi không nghe thấy tiếng gọi nên cũng chẳng quay lại.
"Sao anh Phi nói là tới không được!"
"Trọng điểm không phải ở chỗ đó mà quan trọng là ổng lấy thiệp mời ở đâu kìa!"
"Ừ nhỉ, anh ấy lấy thiệp mời ở đâu?"
"Kệ, đi thôi! Đám tụi mình cùng qua đó!"
Từng người trong số họ cứ anh một câu, tôi một câu rồi cùng nhau bước qua cổng chính của hội trường. Khi họ vừa đến, Viên Phi cũng tiến vào bên trong. Nhưng ba người kia đã bị soát vé ngăn lại, yêu cầu trình thiệp mời. Vì không có thiệp mời, họ chỉ còn cách trơ mắt nhìn Viên Phi đi vào.
Trong hội trường, ánh mắt Dương Hồng Quyên vẫn dõi theo Viên Phi. Anh bước đến gần cô, rồi dừng lại. Cô ngước mặt lên thì thấy Viên Phi mỉm cười với mình.
"Sao anh lại có được thiệp mời thế?" Cô tò mò hỏi.
Viên Phi đáp: "Tôi đến hội sinh viên của cô để xin đấy."
Dương Hồng Quyên kinh ngạc: "Anh đến là lấy được liền hả?" Dễ dàng vậy sao? Cô đứng đó cả buổi trời mà bên đó cứ nhất quyết không là không.
Viên Phi nói: "Ngoài những người có chức vụ nhất định ra, còn có thể nộp đơn xin thiệp mời tham dự event của trường mà."
Dương Hồng Quyên suy nghĩ một chút về những nguyên tắc mà hội sinh viên đã phổ biến. Hình như là những nhân vật có tầm ảnh hưởng trong trường cũng có thể nhận được thiệp mời. Cô nhìn anh với vẻ mặt nghi ngờ, không biết anh thuộc kiểu người quan trọng nào.
Viên Phi giải thích: "Khoa ngoại ngữ của các cô đang lên kế hoạch xây dựng lại ký túc xá mới. Trưởng Khoa bên cô đã mời giáo sư Hoàng của Khoa tôi đến để đảm nhận thiết kế lần này. Tôi còn là trợ lý của thầy ấy."
Dương Hồng Quyên chợt hiểu ra. Cô cảm thấy anh quả thật là một người bận rộn. Cô thở dài, nửa như than thở, nửa như nói: "Thật không ngờ, tôi mời mà anh lại là người tự đi lấy thiệp."
"Muốn đến xem tiệc thì phải tự thân vận động thôi." Viên Phi nói.
Dương Hồng Quyên cười: "Đêm nay có rất nhiều tiết mục đặc sắc, chắc chắn là anh sẽ mở rông tầm mắt cho xem."
"Tôi chỉ muốn xem một tiết mục mà thôi." Viên Phi cúi đầu nhìn cô.
Trái tim của Dương Hồng Quyên nhảy dựng. Cô ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau. Tiết mục mà anh muốn xem nhất, chẳng lẽ là bài múa của cô sao?
Chỉ nghe anh thấp giọng hỏi: "Tiết mục của em là thứ mấy?"
Quả nhiên là như thế. Trái tim của Dương Hồng Quyên đập loạn xạ hết cả lên, cô đáp: "Tiết mục của tôi đứng thứ ba từ cuối đếm lên."
Viên Phi gật đầu: "Tôi biết rồi."
Cả đám Hứa Đồng đang gọi với Dương Hồng Quyên. Cô vội vàng nói với Viên Phi: "Anh cứ ngồi đây đi nhé, tôi đi trước."
Viên Phi gật đầu, ánh mắt không rời khỏi bóng dáng Dương Hồng Quyên. Cô trong chiếc váy vàng óng ả, khoác áo đen mỏng manh, đôi giày cao gót đỏ rực rỡ. Dáng người nàng yểu điệu nhưng lại mang một vẻ đơn độc khiến anh xao động. Khi cô yên vị tại chỗ ngồi của lớp, anh mới thu hồi ánh nhìn, tìm một chiếc ghế để ngồi.
Tiệc tối vẫn chưa khai mạc, nhưng hội trường đã tràn ngập âm nhạc sôi động, từng lớp người cứ lần lượt tiến vào.
Dương Hồng Quyên tiến về chỗ lớp mình, chọn một vị trí ngồi cạnh các bạn cùng phòng. Nhìn thấy cô và Viên Phi đứng nói chuyện riêng, cả nhóm không tránh khỏi vài lời trêu ghẹo.
Hứa Đồng lên tiếng, giọng mang chút giễu cợt: "Tống Giai không có thiệp mời nên Trần Vĩ không thể vào, ai ngờ trợ giảng của cậu lại vào được luôn nha."
Mọi người phá lên cười, không khí vui vẻ vô cùng. Chỉ một lát sau, buổi tiệc chính thức bắt đầu, hai người dẫn chương trình xuất hiện trên sân khấu, cất lời khai mạc. Dương Hồng Quyên ngạc nhiên khi nhận ra nam MC không ai khác chính là cậu bạn cùng lớp tên Quan Triết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!