Chương 13: (Vô Đề)

Dương Hồng Quyên bất ngờ vì sự xuất hiện của Viên Phi. Cô không biết nên giải thích thế nào vậy mà anh còn thừa nhận bọn họ có đứng dưới cây bạch quả nói chuyện. Nghi ngờ của mọi người về chuyện này anh sẽ giải thích thế nào.

Viên Phi đi tới, đứng đối diện với mấy ánh mắt soi mói đó.

Trần Mỹ Tình lập tức nói: "Tôi đoán hai người quen biết! Quả nhiên là như thế!"

Mặt Viên Phi không biến sắc nhìn Trần Mỹ Tình: "Vậy thì thế nào?"

"Nè, rõ ràng là do cậu chấm điểm không công bằng, cố tình chấm Dương Hồng Quyên điểm cao, nếu như cậu không chấm 10 điểm thì cậu ta làm gì đứng ở hạng 2!" Lần này người lên tiếng là Quách Thiến. Cô nói câu này xong, mọi người ai cũng thấy có lý.

Vẫn là gương mặt bình tĩnh đó nhìn Quách Thiến: "10 điểm và quen biết nhau thì liên quan gì?"

Quách Thiến trả lời: "Sao lại không liên quan? Cậu biết cậu ta, nên chăm chước cho chứ gì."

Viên Phi nói: "Lớp trưởng, bí thư của mấy cậu không quen biết người thi à? Quen biết thì sẽ chăm chước là lý lẽ gì thế?"

Tống Giai xen vào: "Lớp trưởng có quan hệ tốt với Lưu Tư Vũ nên chấm 10 điểm."

Trương Miểu Miểu bổ sung: "Bí thư Chi đoàn có thân với Quan Triết nên cho 10 điểm."

Tống Giai và Trương Miểu Miểu vừa nói xong, Lưu Tư Vũ phản bác: "Tôi có quan hệ tốt với lớp trưởng nhưng lớp trưởng sẽ không vì tình cảm mà làm chuyện sai trái."

Quan Triết ho khan, cũng biện hộ: "Bí thư Chi đoàn cũng không vì tình cảm mà làm gì sai đâu."

Dương Hồng Quyên lập tức hỏi: "Vậy mấy cậu nghĩ trợ giảng Viên sẽ làm những chuyện như vậy hả?"

Trợ giảng Viên? Hứa Đồng, Trương Miểu Miểu và Tống Giai nhớ đến trợ giảng tối qua gọi điện thoại cho cô, chẳng lẽ chính là trợ giảng Viên đang đứng trước mặt đây sao? Bọn họ cũng cực kì ngạc nhiên.

"Trợ giảng?" Mấy người Lưu Tư Vũ cũng sửng sốt, đồng thanh.

Quan Triết cũng không ngờ quan hệ của họ là như thế.

Dương Hồng Quyên gật đầu: "Đúng vậy. Cậu ấy là trợ giảng môn tự chọn tiếng phổ thông của tôi, chỉ biết nhau thế thôi, không bằng quan hệ tốt của mấy cậu với lớp trưởng hay bí thư đâu. Lớp trưởng và bí thư làm việc không bị tình cảm chi phối thì trợ giảng Viên lại càng không như thế."

Lưu Tư Vũ và bạn cùng phòng đều không biết trả lời thế nào. Nhưng ngược lại, Quan Triết mỉm cười.

Viên Phi nhìn Dương Hồng Quyên ở đối diện, sắc mặt không thay đổi, nói với mọi người: "Bọn họ có bị tình cảm chi phối hay không tôi không biết, nhưng bây giờ tôi có thể nhận xét từng phần thi cho mọi người nghe."

"Vậy cậu nói đi." Trần Mỹ Tình nói.

Mọi người rất muốn nghe xem Viên Phi phê bình thế nào, lời nói của anh có đúng hay không nên ai cũng nhìn Viên Phi.

Viên Phi bắt đầu nói: "Người ngâm thơ đầu tiên là Vạn Bân. Cậu ấy ngâm bài "Niệm nô kiều – Xích Bích hoài cổ", câu "Loạn thạch băng vân", chữ "thạch" không uốn lưỡi, cảm xúc bình thường. Tôi chấm 6 điểm. Người thứ hai là…"

Viên Phi nhận xét từng người một. Tất cả đều kinh ngạc, anh còn nhớ rõ tên của từng thí sinh, thứ tự và cả tác phẩm dự thi, mà ngay cả bọn họ đều không thể nhớ. Đồng thời, những lời nhận xét của anh rất có lý, làm người khác bị thuyết phục.

"Các cô phục chưa?" Hứa Đồng nhìn lướt qua đám người Lưu Tư Vũ, cười hỏi.

Mấy người Lưu Tư Vũ và Quan Triết tạm thời không phản bác được gì. Nhưng nhanh sau đó, Trần Mỹ Tình phát hiện Viên Phi chưa nhận xét một người.

"Còn Dương Hồng Quyên thì sao? Sao cậu không nhận xét cô ta?" Trần Mỹ Tình nói.

Bây giờ mọi người mới nhớ ra Viên Phi chưa nhận xét phần thi của Dương Hồng Quyên.

"Đúng thế, đúng thế, sao không nhận xét bài của cô ta?"

Chính bản thân bạn cùng phòng của Dương Hồng Quyên cũng tò mò Viên Phi nói thế nào. Vì Dương Hồng Quyên đã nghe Viên Phi nhận xét tối hôm qua, anh nói cô phát huy tốt hơn bình thường nên bây giờ cô không tò mò anh sẽ nói gì.

"Cô ấy." Viên Phi liếc nhìn Dương Hồng Quyên, mặt anh vẫn nghiêm túc: "Tôi không tìm thấy khuyết điểm gì của cô ấy nên chấm 10 điểm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!