Chương 42: (Vô Đề)

Ở độ tuổi này của Điền Miêu Miêu, bạn bè bên cạnh đã bắt đầu lục tục kết hôn, mỗi khi nhìn thấy người khác kết hôn, cũng sẽ lo nghĩ nhất thời một hồi nhưng rất nhanh lại bị công việc làm phai mờ.

Sau khi bày quầy bán hàng ở chợ đêm Bắc Môn, cô càng không có thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ những điều này.

"Bạn trai tôi cũng không có, muốn thì cũng cần phải tìm bạn trai trước đã." Điền Miêu Miêu nói, lại quan sát Lăng Sấm:

"Ngược lại anh nghĩ rất xa đấy, trực tiếp một bước tiến đến luôn?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Khóe môi Lăng Sấm cong lên thành nụ cười, lại nhìn về phía trước một lần nữa:

"Làm người mà, cũng nên có ước mơ."

… Vậy thì anh mơ rất lớn đấy.

Sau khi lái xe về khu dân cư của Điền Miêu Miêu, Lăng Sấm dừng lại ở cửa ra vào: Tối gặp.

Ừm. Điền Miêu Miêu mở dây an toàn, cũng nói với anh một câu: Tối gặp.

Lăng Sấm cười nhẹ nhìn cô đi xa rồi mới lái xe đi.

Lúc Điền Miêu Miêu về đến nhà, Điền Đậu Đậu và Chúc Tinh còn đang xâu đồ ăn, hôm nay Điền Miêu Miêu không ở đây, tốc độ của hai người bọn họ chậm đi rất nhiều.

"Hai người mới xâu được ít như thế sao?"

Điền Miêu Miêu đoán được hai người bọn họ không xâu được bao nhiêu, nhưng thế này còn ít hơn so với dự tính của cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chúc Tinh nói:

"Đều do Điền Đậu Đậu, cứ làm việc này việc kia."

Điền Đậu Đậu: …

Rõ ràng là cậu ấy dành hết tâm tư vào toàn bộ công việc, muốn bồi dưỡng tình cảm của hai người!

Điền Miêu Miêu nhìn thấy cậu ấy như vậy thì đoán được bảy tám phần trong lòng, cô đưa tay vỗ vai Điền Đậu Đậu, nói với hai người bọn họ:

"Chị đi thay quần áo xong ra giúp hai người."

Điền Đậu Đậu nghe cô nói như vậy, theo bản năng hít vào một hơi:

"Chị, có phải buổi trưa chị ăn lẩu không?"

… Vẫn còn mùi sao?

Điền Miêu Miêu cúi đầu xuống, bản thân cũng ngửi thử quần áo của mình.

Điền Đậu Đậu nhìn cô mà nói:

"Mùi lẩu còn ổn, chủ yếu là còn một mùi chua của yêu đương."

Điền Miêu Miêu: …

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!