Chương 19: (Vô Đề)

Thật ra Giang Thận từng là khách hàng VIP của khách sạn nơi Điền Miêu Miêu làm việc, Điền Miêu Miêu đã tiếp đón anh ấy vài lần, mỗi lần gặp anh ấy đều mặc tây trang đi giày da, nhưng bây giờ anh ấy chỉ mặc mỗi một chiếc áo phông kiểu chữ T và quần đùi, còn đội một chiếc mũ rơm.

Điền Miêu Miêu hoàn toàn không thể nghĩ cả hai đều là cùng một người.

Giang Thận không ngờ rằng mình đến dựng quầy bán ở chợ đêm Bắc Môn lại gặp Điền Miêu Miêu, khi nghe cô gọi mình là tổng giám đốc Giang thì anh ấy có hơi xấu hổ mà cười trừ:

"Tôi không phải tổng giám đốc Giang nữa rồi."

Điền Miêu Miêu ngơ ngác nhìn anh ấy: Hả?

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Giang Thận nói:

"Đầu tư thất bại, công ty cũng mất, cạn hết tiền rồi."

Điền Miêu Miêu: ...

Không, đợi đã, đừng nói là anh đầu tư vào cùng một dự án với tổng giám đốc Vương đó chứ!

Đây là cái thứ dự án gì mà khiến rất nhiều người mất trắng vậy nè!

Điền Miêu Miêu nhất thời không biết phải nói gì, may mà có khách hàng đến quầy hàng của Giang Thận, anh ấy chào hỏi Điền Miêu Miêu rồi nói:

"Tôi qua đó trước, chút nói chuyện với cô sau."

Được. Điền Miêu Miêu thấy anh ấy chạy lại phía đối diện giới thiệu cho khách mà trong lòng cô có hơi phức tạp.

Hôm nay là ngày đầu tiên Giang Thận mở hàng nên anh ấy đặc biệt chuẩn bị một vài món ăn thử, khách đến mua cá có thể ăn thử trước rồi mới quyết định mua hay không.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vị khách đầu tiên của ngày hôm nay đã nếm thử tai lợn hầm của anh ấy rồi cân một số món mặn và món rau. Sau khi Giang Thần thu tiền, nhân lúc ở đó không có khách, anh ấy chọn một ít rau hầm các loại bỏ vào túi chuyên dụng rồi đi đến quầy thịt nướng của Điền Miêu Miêu.

"Miêu Miêu, thử cá tôi làm đi, ăn xong thì cho tôi ý kiến với." Giang Thận đưa cá tươi được đóng gói cho Điền Miêu Miêu.

Điền Miêu Miêu ngượng ngùng cầm lấy, người ta phá sản sao cô còn có thể lấy đồ của người khác được kia chứ!

"Tổng giám đốc Giang, đừng khách sáo như vậy!"

"Cô mới không cần khách sáo đó, mấy thứ này cũng không đáng bao nhiêu." Giang Thận nhịn không được đặt túi vào tay cô:

"Ăn xong nhớ cho ý kiến để tôi tiến bộ hơn đó."

Điền Miêu Miêu không thể từ chối, chỉ có thể nhận lấy:

"Vậy thì cảm ơn tổng giám đốc Giang, đợi anh rảnh có thể đến chỗ tôi ăn thịt nướng, tôi đãi anh!"

Được. Giang Thần cười cười rồi nhìn cô nói:

"Cô cũng đừng gọi tôi là tổng giám đốc Giang nữa, gọi tôi là anh Giang đi."

Được thôi.

Điền Miêu Miêu gật đầu đồng ý.

Sau khi Giang Thận gửi đồ ăn cho cô thì anh ấy trở lại gian hàng của mình, Điền Miểu Miểu đi đến xe bán đồ ăn mở túi ra nhìn, có đầu vịt, cổ vịt và chân vịt, thêm cả chân heo và cánh gà, ngoài ra còn có nhiều món rau, nhìn rất tươi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!