Chương 14: (Vô Đề)

Lăng Sấm nghe Lương Tinh Tinh nói thế thì hơi sững người, Tôn Húc Xuyên cũng ngạc nhiên, ở bên cạnh la làng:

"Tinh Tinh, em mới học lớp ba mà đã biết ghép (*) cặp rồi! Internet hại người ghê quá!"

(*) có hai nghĩa, một là ghép cặp, hai là gặm cắn.

Lương Tinh Tinh nhìn cậu ta, mở miệng nói:

"Cái gì cũng gặm có thể cân bằng dinh dưỡng, em là học sinh tiểu học, cần dinh dưỡng nhất."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tôn Húc Xuyên: ...

"Không nói chuyện với anh nữa, em phải đi đưa chim cho chị Miêu Miêu!" Dứt lời, Lương tinh tinh cắm đầu chạy qua xe hàng nướng của Điền Miêu Miêu, còn luôn mồm kêu chị Miêu Miêu.

Điền Miêu Miêu nghe thấy giọng cô bé liền ngẩng đầu nhìn về phía cô bé:

"Tinh Tinh, có bài tập không biết làm hả?"

Lương Tinh Tinh: ...

Vì sao phản ứng đầu tiên của mọi người khi nhìn thấy cô bé là cô bé lại có bài tập không biết làm thế!

"Đây là bài tập thủ công của em, em tự làm con chim tò he nhỏ tặng cho chị này!" Lương Tinh Tinh kiễng chân đưa con tò he trong tay mình cho Điền Miêu Miêu.

Điền Miêu Miêu không ngờ cô bé lại chạy đến đây để tặng quà cho mình, sững người một lúc rồi mới vui vẻ nhìn chim nhỏ trong tay cô bé:

"Em tự làm á hả? Đáng yêu quá đi!"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hì hì. Lương Tinh Tinh vui vẻ mỉm cười, ngửa đầu nhìn cô:

"Một con khác đưa cho anh Sấm, đợi hai người hẹn hò với nhau là có thể bày chúng ở cùng nhau rồi!"

Điền Miêu Miêu: ...

Câu sau có chút sai sai rồi đó.

"Em không làm phiền chị nữa, chào chị Miêu Miêu nhé!" Lương Tinh Tinh vẫy tay với cô rồi quay về hàng quán của mẹ mình ở bên kia. Điền Miêu miêu cầm con chim nhỏ cô bé tặng trong tay, ánh mắt vô thức nhìn về phía xe đồ ăn Lăng Sấm dừng ở bên cạnh.

Ớ, cô còn lâu mới nghĩ đến chuyện kỳ lạ đó!

Điền Miêu Miêu cất giấu tâm tư nọ rồi lao vào công việc.

Xe cảnh sát đậu bên cạnh chợ đêm Bắc Môn mấy ngày liền, cho mọi người cảm giác an toàn. Hôm nay Điền Miêu Miêu vẫn giống như mọi ngày, đang ở nhà xiên đồ nướng thì bỗng nghe thấy tiếng loảng xoảng ở trong bếp, ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết của Điền Đậu Đậu.

Điền Miêu Miêu hoảng sợ, vội vàng bỏ xiên đồ trong tay, chạy vào trong bếp: Sao thế sao thế?

"Dao phay rơi xuống cắt trúng chân em." Điền Đậu Đậu dựa vào tường, ôm lấy cái chân bị thương của mình, máu vẫn không ngừng chảy ra từ khẽ chân cậu ấy:

"Chị, em không muốn chết đâu!"

"Không đâu không đâu, chị gọi xe cấp cứu cho em ngay!" Điền Miêu Miêu thấy cậu ấy chảy nhiều máu như thế cũng sợ gần chết, vội vàng chạy ra ngoài, lấy điện thoại gọi cấp cứu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!