Trans: Koliz
Bối Giang Thành kiếp trước, là một thằng nhóc đáng thương.
Cậu sinh ra ở Bối gia, cho dù không thể vinh hoa một đời, thì cũng nên không lo cơm áo. Thế nhưng cậu lại gặp phải một người mẹ ác độc, cùng một người anh trai nóng lòng mong muốn cậu sớm chết đi.
Trước khi cha của Bối Giang Thành qua đời, cuộc sống của cậu trôi qua coi như không tệ. Cha cậu bận bịu với công việc, rất ít ở chung với người nhà, ngoại trừ dịp tết hằng năm ra, người một nhà gần như rất khó tề tựu đông đủ.
Thế nhưng ít nhất ở phương diện chi phí ăn mặc, thì chưa từng quá hà khắc với cậu.
Song thế sự vô thường*, cha của Bối Giang Thành gặp phải tai nạn xe cộ. Vụ tai nạn xe cộ xảy đến rất kỳ lạ, tuy rằng Bối Giang Thành nghi ngờ, nhưng lại không có bất cứ biện pháp nào.
Lúc đó cậu bất quá chỉ mười một mười hai tuổi, cho dù là có ý, cũng vô lực.
(*: Việc đời luôn thay đổi, thất thường.)
Sau khi cha mất, người quản lý Bối gia biến thành mẹ Bối Giang Thành.
Khi đó đúng lúc cha mẹ Bối Giang Thành đang mâu thuẫn, bà ta lại càng thích đứa con lớn của mình hơn, đối với đứa con nhỏ từ trước đến nay luôn là mặt không biểu tình, ngoại trừ sinh hoạt phí không thể thiếu, ngay cả mặt mũi cậu cũng không muốn thấy nhiều.
Bối Giang Thành khi đó chỉ là một thiếu niên tâm tư thuần lương, cậu không hiểu nổi vì sao mẹ mình lại không thích mình, chỉ nghĩ càng xuất sắc hơn nữa, mới có thể làm cho mẹ chú ý tới mình, lại không nghĩ rằng cậu càng xuất sắc, có người càng không yên lòng.
Sau khi cha qua đời, Bối Giang Thành vẫn trọ ở trường, nếu như cậu vẫn cứ ngoan ngoãn ở lại, không có phần hứng khởi nhất thời kia, như vậy có lẽ đời này sẽ cứ trôi qua hồ đồ như thế, kế tiếp, cũng sẽ không phát sinh những chuyện hỏng bét đó.
Nhưng vào một buổi chiều ngày nào đó, Bối Giang Thành đột nhiên muốn về thăm nhà một chút, vì vậy cậu không gọi điện cho mẹ, trực tiếp rời khỏi trường học trở về nhà, móc chìa khóa ra mở cửa, thấy được một màn cậu không nên nhìn.
Mẹ cùng anh trai ruột của cậu nằm trên ghế sô pha, đang làm chuyện không thể tha thứ khiến Bối Giang Thành buồn nôn, hai người đều xích lõa, da thịt trắng bóng cùng từng tiếng rên rỉ chói tai kia về sau trở thành ác mộng không thể biến mất trong sinh mệnh Bối Giang Thành.
Nhìn thấy một màn này, Bối Giang Thành như bị sét đánh, ngốc tại chỗ, nhìn mẹ cùng anh trai mình, trong lúc nhất thời một câu cũng không nói nên lời.
itsukahikari. wordpress. com
Chuyện về sau, mọi người cũng dễ dàng biết được.
Mẹ cậu cuối cùng niệm cậu là con trai ruột của bà ta, không trực tiếp ra tay diệt trừ cậu, mà tùy ý người anh trai căm hận cậu, bán cậu cho bọn buôn người, kiếm lời được một khoản tiền nhỏ.
Chuyện này, nếu Bối Giang Thành được lựa chọn, cậu thà rằng chết dưới tay mẹ, cũng không muốn trải qua những sự tình kia.
Bối Giang Thành ở thế giới thứ nhất, không được Quý Trần Ai tới cứu. Cậu bị bọn buôn người mang đi, sau khi điều giáo hai năm, bán cho một kẻ giàu có. Tính cách kẻ giàu có kia thật ra cũng không tệ lắm, chỉ là bất quá hứng thú với Bối Giang Thành giảm sút rất nhanh.
Bối Giang Thành đã trải qua hai năm hủy hoại kia, cả người xem như phế đi, cậu hận mẹ cậu, hận anh trai cậu, nhưng khổ nổi không có sức mà trả thù.
Quý Trần Ai trong ấn tượng của Bối Giang Thành, còn tính là rõ ràng. Bởi vì Quý Trần Ai tàn phế hai chân coi như tương đối đặc biệt, hơn nữa hình như anh cũng là bị người trong nhà lừa bán tới, vì vậy Bối Giang Thành liền bỏ nhiều hơn một phần tâm tư lên người Quý Trần Ai.
Quý Trần Ai so với Bối Giang Thành thành thật hơn, cho nên càng chịu nhiều khổ hơn cậu.
Kỳ thực lúc bị người mua đi, Bối Giang Thành đã vô cùng hiểu rõ vận mệnh của mình, cậu biết cuộc đời mình sẽ cứ như vậy, không nói đến trốn thoát hay không — cho dù có trốn thoát, cũng không có chỗ để đi.
Quý Trần Ai chết, việc đến có phần đột ngột, kẻ giàu có kia đem anh không chịu nghe lời cho một tên khách có sở thích đặc biệt, lúc ấy Bối Giang Thành cũng ở đó, mắt nhìn Quý Trần Ai bị người mang đi, rồi không trở về nữa.
Tâm Bối Giang Thành đã chết lặng, thấy tình cảnh như vậy cũng không có chút cảm giác xúc động nào, sau cậu lại thuận miệng hỏi kết cục của Quý Trần Ai, nghe tin người ta nói Quý Trần Ai đã chết, chết rất thảm.
Bối Giang Thành lại hỏi, anh chôn ở chỗ nào.
Người kia nói: Chôn? Chôn thế nào được, hiện tại mộ đắt như vậy, ai lại cam lòng bỏ tiền cho một món đồ chơi nhỏ? Đơn giản là tìm nơi hỏa táng, tùy tiện tìm một chỗ mà vứt.
Bối Giang Thành nghe xong không nói gì, trái tim lại bị những câu này làm lạnh xuống, đây chính là kết quả của anh, cậu phải tiếp thu cho tốt.
Vài năm kế tiếp, cuộc sống của Bối Giang Thành vẫn như cũ không có sóng gì lớn, cậu ngoan ngoãn lại không gây sự, tên giàu có kia mặc dù không tính là yêu thương cậu, nhưng tiêu xài vẫn tương đối hào phóng, thậm chí cậu so với những người khác còn có thêm một khoản được tự do ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!