Edit: Koliz
Beta: Koliz [20180106]
Trước khi Lỗ Du Du rời đi, mọi người đều cho là cô đi vệ sinh. Cho nên khi Quý Trần Ai cùng Tiêu Tác Nguyên run run rẩy rẩy tiến vào, thiếu nữ đeo khuyên tai gọi Quý Trần Ai đi cùng cũng không ngẩng đầu, hướng về phía Quý Trần Ai hỏi:
"Chúng mày đi ra ngoài làm gì đấy, lâu vậy? Rượu đã sắp uống xong cả rồi, Chu gì đó kia, mày đi gọi thêm đi."
Không phải dùng tiền của mình, cho nên đồ gọi thêm phá lệ hào phóng, trái cây gọi bốn đĩa, còn có hai két bia, ba chai rượu vang đỏ, càng không cần phải nhắc tới mấy thức ăn nhẹ khác.
Quý Trần Ai lúc vào, đã xem qua bảng giá tiền, sau khi ước tính giá cả một chút, tiêu phí hôm nay tuyệt đối lên đến năm chữ số.
Bất quá cũng không phải anh trả nợ, những người này thích ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu chứ.
Quý Trần Ai không nói gì cả, chỉ là hướng về phía Tiêu Tác Nguyên cười nhẹ, Tiêu Tác Nguyên nhìn thấy nụ cười của Quý Trần Ai, cảm thấy chân vừa mới đứng lên lại có chút mềm nhũn, cậu ta nỗ lực gượng cười nói: Có chuyện gì?
Quý Trần Ai nói:
"Cậu đi ngừng nhạc lại đi."
Tiêu Tác Nguyên cũng không dám hỏi tại sao, tiến lên vài bước nhấn tắt âm thanh, nữ sinh đang hát sững sờ một lúc, rồi hét lên:
"Tiêu Tác Nguyên cmn mày làm gì đây?"
Quý Trần Ai miễn cưỡng nói:
"Thật ra cũng không có gì, chỉ là có chút việc muốn nói với mọi người."
Mọi người nghe thấy lời này của Quý Trần Ai, đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, bọn họ vẫn cảm thấy Quý Trần Ai là người có thể lợi dụng dễ dàng như Lỗ Du Du, đâu nghĩ đến Quý Trần Ai dám nói chuyện với họ như vậy.
Nam sinh dẫn đầu khen ngợi một tiếng, đi tới chỗ Quý Trần Ai:
"Nhãi ranh mày nói cái gì đó?"
Quý Trần Ai không nhiều lời trực tiếp mở thánh quang của thánh nhân ra.
itsukahikari. wordpress. com
Vòng sáng sáng ngời quay xung quanh toàn thân Quý Trần Ai, thêm việc ánh đèn trong phòng vốn tối tăm, anh như mặt trăng tản ra ánh sáng dìu dịu.
Đám người kia vốn mang trên mặt sự thù địch, thời điểm nhìn đến ánh sáng trên người Quý Trần Ai, tất cả đều biến sắc mặt, từ bá vương long trực tiếp biến thành thỏ trắng nhỏ.
Tiêu Tác Nguyên cách Quý Trần Ai gần nhất, bị ảnh hưởng cũng lớn nhất, ánh mắt hắn ta cuồng nhiệt nhìn Quý Trần Ai, như một giáo đồ thành kính đợi chân thần giáo huấn.
Quý Trần Ai bắt đầu khoái trá truyền dạy, anh nói:
"Mấy người sau này không được bắt nạt bạn học, cũng cách xa Lỗ Du Du một chút."
Mọi người nghe vậy, toàn bộ đều gật đầu như giã tỏi, một câu phản bác cũng không có.
Quý Trần Ai lại nói:
"Trả lại toàn bộ đã tiền tiêu hết của Lỗ Du Du cho cô ấy, ừm… Phải nói là, mang tiền lấy được từ những người từng bắt nạt, trả lại toàn bộ."
Mọi người tiếp tục gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Quý Trần Ai vẫn si mê mà chăm chú như vậy, Quý Trần Ai không chút nghi ngờ, nếu như anh kêu những người này đi □□, phỏng chừng bọn họ vẫn sẽ ăn rất ngon lành.
Quý Trần Ai nói cho bọn họ một vài thứ hữu ích khác, kỳ thực tổng kết lại, đơn giản chính là bốn chữ làm người cho tốt.
Tẩy não xong, Quý Trần Ai hủy bỏ âm thanh tĩnh lặng, tiện tay đưa micro cho Tiêu Tác Nguyên cách anh gần nhất, sau đó nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!