Chương 4: Điểm năng lượng tích cực đầu tiên

Edit: Koliz

Beta: Koliz [2016.11.15]

Trên thế giới còn có điều gì so với điều này càng khiến người ta châm chọc hơn?

Quý Trần Ai làm bé ngoan mười bảy năm, thời điểm chết đi bản thân đa thật sự tỉnh, thứ lại, thậm chí thời điểm sống lại, ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu chính là, không đi quản việc không đâu nữa.

Nhưng bây giờ, cái thứ kỳ quái gọi là Tiểu Thất này lại nói với anh, ý nghĩa sống lại một lần nữa là muốn mình làm việc tốt?

Quý Trần Ai ngồi trên giường, cả người có vẻ hơi lười biếng.

Tiểu Thất dường như cũng không nhận ra Quý Trần Ai sa sút, nó dùng âm thanh có chút cơ giới hóa nhưng nghe vẫn vô cùng ôn hòa nói:

"Tôi vừa mới phục chế ký ức của người này, anh có yêu cầu đọc không?"

Quý Trần Ai sững sờ, lập tức hiểu được Tiểu Thất đang nói là ký ức của thân thể này, anh nói: Được.

Tiếp theo đầu Quý Trần Ai chịu đau đớn một hồi, sau mười phút, anh biết người này khi còn sống gọi là Chu Nghiêu Cần.

Chu Nghiêu Cần so với Quý Trần Ai còn thảm hơn rất nhiều, lúc mười tuổi, Chu Nghiêu Cần trong một lần tai nạn xe cộ mất đi hai chân, tài xế gây chuyện bỏ trốn, đến nay vẫn chưa bắt được.

Điều kiện nhà bọn họ coi như không tệ, mà cha mẹ Chu Nghiêu Cần sau khi biết trị liệu vô vọng, đành tiếp nhận cái kết cục này, mà Chu Nghiêu Cần cũng bắt đầu trải qua những ngày không có chân.

Đại thể hình ảnh trong đầu Quý Trần Ai đều có chút mơ hồ không rõ, gương mặt những người đó phảng phất như có sương mù che đi, chỉ còn lại ánh mắt khác thường cùng tiếng xì xào bàn tán.

Quý Trần Ai biết cảm giác kia là gì, anh không bày tỏ sự đồng tình, mà vẫn như thường ngày, ánh mắt bình thản.

Chu Nghiêu Cần có một em trai nhỏ hơn anh ta ba tuổi, Chu Nghiêu Uẩn, cậu dương quang sáng sủa, cùng với Chu Nghiêu Cần giống như loài nấm sinh trưởng tại góc phòng âm u, hoàn toàn là hai người khác nhau.

Chu Nghiêu Uẩn rất thương anh trai, thời điểm chăm sóc Chu Nghiêu Cần gần như có thể nói là chu đáo, nhưng đối với Chu Nghiêu Cần mà nói, Chu Nghiêu Uẩn đối với anh ta càng tốt, anh ta càng không thể nào tiếp thu được, bởi vì anh ta đố kị với thân thể khỏe mạnh của Chu Nghiêu Uẩn, khát vọng lấy được tất cả của Chu Nghiêu Uẩn, nhưng trên thực tế, người anh ta thống hận nhất, là bản thân đáng ghê tởm lại đi ghen tị với Chu Nghiêu Uẩn.

Quá nhiều tâm tình tiêu cực cuối cùng đánh vỡ Chu Nghiêu Cần, anh ta lựa chọn cái chết, vốn ban đầu, Chu Nghiêu Cần muốn cắt tay tự sát, nhưng lại vì sợ đau, cuối cùng anh ta uống lượng lớn thuốc ngủ.

Quý Trần Ai rõ ràng cảm thụ của Chu Nghiêu Cần, anh xem xong hồi ức này đó, lật gối đầu lên, quả nhiên thấy được một con dao gọt hoa quả sắc bén được đặt ở dưới gối.

itsukahikari. wordpress. com

Tiểu Thất nói:

"Tôi đã kiểm tra nghiêm túc thân thể của anh, anh phải cần kỹ năng tập thể hình cấp hai mới có thể khôi phục đi lại."

Quý Trần Ai nói:

"Cấp hai? Tổng cộng có mấy cấp?"

Tiểu Thất nói:

"Tổng cộng có năm cấp, bất quá trừ khi anh đi làm việc tốt lớn lao gì như cứu vớt trái đất, đời này không thể đến được cấp năm."

Nói xong, trước mặt Quý Trần Ai xuất hiện một thanh kinh nghiệm giống như trong trò chơi nào đó, bên trên có dùng chữ trắng viết bốn chữ: Năng lượng tích cực.

Quý Trần Ai nói:

"Muốn khôi phục chân tôi cần bao nhiêu kinh nghiệm?"

Tiểu Thất sửa lại nói:

"Xin hãy gọi nó là năng lượng tích cực, ừm… Hiện nay quyền hạn của anh quá thấp, không thể kiểm tra dung lượng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!