Chương 12: Sinh nhật em trai

Edit: Koliz

Beta: Koliz [2016.12.28]

Từ cái ngày bé gái Dương Vũ Nghi được cha mẹ đón về nhà, không lâu sau đó, Quý Trần Ai trông thấy được người đàn bà trung niên mang Dương Vũ Nghi đi ăn xin ngày đó trên tin tức, bất quá lần này cô ta thần sắc tiều tụy nhận phán quyết tại tòa án.

Quý Trần Ai cũng không biết tình huống cụ thể của án kiện, nhưng trên tin tức phát sóng trực tiếp cô ta bị thẩm phán quyết kết quả — tử hình.

Quý Trần Ai biết cha mẹ Dương Vũ Nghi khẳng định cũng có nhúng tay vào, bằng không dựa theo tình hình đất nước hiện tại, xử tù mười năm đã coi như hình phạt tương đối nặng.

Cái thẻ cha Dương Vũ Nghi đưa cho Quý Trần Ai kia, có hai triệu, đối với một gia đình bình thường mà nói, này được cho là một khoản tiền lớn.

Quý Trần Ai cũng không nói cho Chu Nghiêu Uẩn việc tấm thẻ mà lựa chọn tự mình giữ lại, không phải anh không tín nhiệm Chu Nghiêu Uẩn, mà là anh cần số tiền kia, cũng không muốn khi sử dụng số tiền kia sẽ phải giải thích gì cho Chu Nghiêu Uẩn.

itsukahikari. wordpress. com

Vào ngày thứ ba mươi bảy Quý Trần Ai biến thành Chu Nghiêu Cần, anh lần thứ hai gặp được một người vốn không nên gặp lại — Quý Tô Minh.

Không sai, chính là anh trai của Quý Trần Ai.

Lúc đó Quý Trần Ai đi đặt bánh gatô mừng sinh nhật cho Chu Nghiêu Uẩn thì Quý Tô Minh mặt không biểu cảm đi qua bên cạnh anh, sắc mặt anh ta thoạt nhìn không được tốt, đang cãi nhau cùng người khác qua điện thoại.

Một giây Quý Trần Ai đang nhìn thấy Quý Tô Minh, thân thể không tự chủ được cứng lại một chút, sau đó nhớ lại một số hình ảnh làm anh không vui.

Quý Tô Minh cũng không chú ý đến Quý Trần Ai bên cạnh anh ta, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không dừng lại trên người anh, sau khi đi vào khu thương mại rất nhanh liền biến mất không thấy.

Chu Nghiêu Uẩn nói:

"Ca, anh biết người này à?"

Quý Trần Ai sững sờ, tùy ý nói: Không quen biết.

Chu Nghiêu Uẩn nói:

"Vậy tại sao anh nhìn anh ta chằm chằm lâu vậy?"

Quý Trần Ai vốn nghĩ là mình che giấu rất tốt, nhưng Chu Nghiêu Uẩn hiển nhiên không thấy vậy, cậu thấy Quý Trần Ai không đáp, bèn ủy khuất nói:

"Ca, anh không muốn để ý đến em?"

Quý Trần Ai bất đắc dĩ nói:

"Chỉ là cảm thấy người này khá quen." Sống lại một tháng, hơn nữa đối với ký ức nguyên chủ của Chu Nghiêu Cần, Quý Trần Ai phát hiện đứa em trai hiện tại nhìn như lẫm lẫm liệt liệt này của anh, kỳ thực vô cùng tỉ mỉ, thậm chí có thể từ một biểu tình vô cùng nhỏ của anh đã nhìn ra tâm tình anh có biến hóa, ngay cả khi mà chính anh còn không nhận ra được, Chu Nghiêu Uẩn đã biết.

Điều này đối Quý Trần Ai mà nói, hẳn là việ̣c tốt, nhưng không biết tại sao, Quý Trần Ai luôn cảm thấy có chút không ổn, nhưng khi đối mặt với Chu Nghiêu Uẩn một mặt vô tội thì anh lại không thể hiểu được một tia bất ổn kia rốt cuộc là cái gì.

Cũng may Chu Nghiêu Uẩn không dây dưa thêm chuyện này, liếc mắt nhìn bóng lưng Quý Tô Minh một cái, sau đó bèn đẩy Quý Trần Ai vào tiệm bánh ngọt.

Ngày kia là sinh nhật mười chín tuổi của Chu Nghiêu Uẩn, cậu nhỏ hơn Quý Trần Ai hai tuổi, nhưng hai người lại cùng học năm tiểu học, cho nên trước khi Quý Trần Ai gặp chuyện, Chu Nghiêu Uẩn và Quý Trần Ai luôn là bạn cùng bàn.

Những chuyện này, trong trí nhớ Chu Nghiêu Cần đều vô cùng rõ ràng, Quý Trần Ai cũng chưa có nghi vấn gì.

Đặt được bánh gatô, Chu Nghiêu Uẩn lại hỏi Quý Trần Ai ngày đó muốn ăn món gì, định đi ra ngoài ăn, cuối cùng vẫn là về nhà làm.

Quý Trần Ai hỏi Chu Nghiêu Uẩn sao không gọi bạn học đến, Chu Nghiêu Uẩn suy nghĩ một chút, sau đó nói:

"Ca ca muốn làm như thế nào?"

Quý Trần Ai nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!