Chương 47: Tư Thế 69

Mọi người đang ăn dưa nghe được lời này mặt khiếp sợ nhìn sang Lam Âm.

Mới vừa nãy Lam Âm còn khoe với mọi người, hai người bọn họ rất ân ái, còn nói cô ta cùng Cận Nam Dữ yêu đương nhiều năm hai người tình cảm rất tốt. Còn nói cái gì mà  dự định sắp kết hôn chứ? kết quả hiện tại người bên cạnh Cận Nam Dữ lại là Lục Nhiễu hai người họ đang ở bên nhau.

Việc này Lục Nhiễu đã từng là bạn tốt của Lam Âm, và bọn họ dù gì cũng đã từng học cùng một lớp, việc này năm đó bát quái ai cũng biết, mối quan hệ này cũng thực sự hỗn loạn.

Có một ít bạn học nữ không thích với việc Lâm Âm thích khoe khoang sự giàu có của mình, thậm chí còn giả vờ vô tình kể chuyện để khoe cô ta đang đi xe Ferrari, rõ ràng là cô ta đang muốn khoe khoang sự giàu có của mình. Vì vậy khi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng này không thể làm gì khác được, ngoài hỏi một cách mỉa mai, "Lục Nhiễu, cậu đây là có chuyện gì vậy? Tôi nhớ rõ trước kia Lam Âm cùng Cận Nam Dữ là một đôi mà?? hai người bọn họ một thời ở bên nhau oanh oanh liệt liệt như vậy.

Chúng ta học cùng lớp, nhưng đều nhớ rõ, kết quả cậu lại nói cậu và Cận Nam Dữ ở bên nhau? Tôi nhớ rõ trước đây cậu và Lam Âm quan hệ tốt như vậy, cho nên cậu sẽ không cướp bạn trai của cậu ấy đúng không? "

Lục Nhiễu bị nói đến sắc mặt trắng bệch, ở một bên Cận Nam Dữ nắm lấy tay cô, vuốt ve trấn an cô, tiếp theo trả lời câu hỏi của bạn học nữ kia nói, "Tôi cùng Lam Âm chia tay một thời gian sau đó tôi mới bắt đầu cùng Nhiễu Nhiễu ở bên nhau, tôi và Lam Âm cũng đã chia tay rất nhiều năm rồi và trong thời gian đó hai chúng tôi không có bất luận mối quan hệ tình cảm gì. Chúng tôi đã chia tay từ trước khi Lam Âm xuất ngoại, tôi cùng Lục Nhiễu là quang minh chính đại ở bên nhau, nhìn vừa mắt nhau.

Không có việc cướp đoạt bạn trai gì ở đây, chúng tôi là thật tình yêu nhau, trước khi ở bên nhau chúng tôi đều trong tình trạng độc thân".

Nghe được những lời này, các bạn học nữ không khỏi cười chế nhạo Lam Âm, nói với Cận Nam Dữ, "Cậu nói là thật sao? Cậu nói như vậy, cách đây vài phút Lam Âm đã nói hai người vẫn đang ở cùng nhau, còn sắp sửa chuẩn bị kết hôn, vậy các cậu có chuyện gì vậy? chuyện này thật nghiêm trọng ".

Lam Âm bị những người này cố ý giễu cợt nói, sắc mặt đều đã trắng bệch.

Edit: Mino Mũm Mĩm

Cận Nam Dữ cười giải thích, lời nói còn mang theo châm chọc cô ta nói: "Tôi không biết Lam Âm đã nói cái gì, cũng không biết cô ấy vì sao lại cố ý nói như vậy, nhưng tôi chắc chắn tôi và Lam Âm không còn một chút tình cảm gì, người tôi yêu thật sự là Nhiễu Nhiễu, tôi còn mong chờ cùng Nhiễu Nhiễu kết hôn, khi nào tôi cùng Nhiễu Nhiễu kết hôn lúc đó sẽ mời mọi người cùng tham gia".

Câu nói này hoàn toàn làm Lam Âm cảm thấy bản thân xấu hổ muốn chết, cô ta hoàn toàn không ngờ Cận Nam Dữ sẽ đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa hiện tại anh cũng không quan tâm đến hoàn cảnh bây giờ làm cho cô ta quá mất mặt.

Cô ta muốn giải thích gì cũng không còn kịp, dù sao Cận Nam Dữ cũng đang ở đây, cô ta có nói gì cũng sẽ bị Cận Nam Dữ phản bác, cô ta đắm chìm trong thế giới của chính mình, bản thân YY cũng không có năng lực thay đổi lại cục diện.

Cô ta oán giận nhìn Lục Nhiễu, nhìn hai người bọn họ tay trong tay, hình ảnh này thật sự là quá chói mắt.

Cô ta cảm thấy thực sự xấu hổ, cầm lấy túi xách định rời đi, nhưng đúng lúc này, một người bạn học cố ý gọi cô ta lại nói: "Lam Âm, cậu làm sao vậy? Muốn đi nhanh như vậy à? Cậu định làm gì thế, chuyện vừa rồi còn chưa giải thích rõ ràng mà? Làm sao vậy, đây là chị em tốt của cậu và bạn trai cũ của cậu đang ở bên nhau, cậu không định chúc phúc một chút sao? Vừa rồi nếu tôi nhớ không nhầm, anh ấy đã nói muốn kết hôn, cô dâu cũng không phải là cậu. Cậu không định nói vài câu chúc phúc sao? ".

Lam Âm nghe vậy càng nghiến răng nghiến lợi, giật lấy túi xách rời đi ngay lập tức, trước khi đi còn để lại một câu ẩn ý rằng, " Chỉ là gian phu dâm phụ ở bên nhau mà thôi, có cái gì mà tôi phải chúc phúc, các cậu đừng để bọn họ che mắt, hai người bọn họ chỉ là ngụy trang mà thôi".

Lam Âm tàn nhẫn nói cho hết lời, sau đó dứt khoát rời đi.

Nghe vậy, mọi người hít vào một hơi khí lạnh, tiếp theo nhìn Lục Nhiễu cùng Cận Nam Dữ.

Sau khi Lam Âm rời đi, mọi người dùng lời nói khách khí nhìn Lục Nhiễu nói, "Nhiễu Nhiễu, tôi thật sự rất hâm mộ cậu nha, cậu cùng Cận Nam Dữ ở bên nhau, các cậu đến với nhau như thế nào? Tôi thật sự muốn biết, đối với chuyện tình cảm của các cậu tôi thực cảm thấy hứng thú. Này cậu đẹp trai cậu đừng đứng đó, cậu ngồi xuống đây, ở đây đều là bạn học thời trung học, cậu không cần câu nệ như vậy".

Cận Nam Dữ ngồi xuống ở vị trí Lam Âm ngồi khi nãy, bởi vì vị trí này sát bên cạnh Lục Nhiễu.

Cận Nam Dữ là một người thực sự lạnh lùng, đối với mọi người cùng nói chuyện cũng không phải kiểu nhiệt tình, đều là lãnh đạm. Mọi người nhớ lại trước kia khi nhìn qua Cận Nam Dữ cùng Lam Âm ở bên nhau tính cách anh cũng hệt như thế này. Nhưng tối nay, Cận Nam Dữ rất hay nói, nói cho bọn họ nghe rất nhiều về Lục Nhiễu.

Có lẽ là thời điểm lúc Gia đình Cận muốn phá sản, Lục Nhiễu lại ở bên cạnh bảo vệ, chăm sóc anh, cho nên anh đối với Lục Nhiễu là lâu ngày sinh tình.

Cận Nam Dữ nói một câu, "Khi đó tôi liền biết Nhiễu Nhiễu là một người con gái tốt, tôi thích cô ấy, muốn đối tốt với cô ấy.".

Lục Nhiễu nghe được nguyên nhân từ trong miệng Cận Nam Dữ nói, trong phút chốc cô còn choáng váng không dám tin tưởng, Cận Nam Dữ thích cô là vì cái lý do này.

Lúc đó cô còn tưởng rằng Cận Nam Dữ rất ghét cô, cô cứ như vậy chấp nhất muốn đi theo bên cạnh giúp đỡ Cận Nam Dữ, nghĩ rằng anh sẽ thực chán ghét cô, nhưng không ngờ rằng anh không có, anh là thích cô, anh đã sớm thích cô như vậy.

Bên này Lục Nhiễu cùng Cận Nam Dữ ăn uống thời gian trôi qua không nhiều lắm, Cận Nam Dữ muốn dẫn cô rời đi, chủ yếu là đi cùng anh qua bên kia gặp bạn học cũ của anh. Lục Nhiễu đồng ý cùng anh đi sang bên đó, cho nên lúc này đi theo anh đi ra ngoài đi sang phòng bao cách vách là lớp của anh đang hội tụ.

Cận Nam Dữ nắm tay Lục Nhiễu đi vào, tất tả ánh mắt của bạn anh đều nhìn đến Lục Nhiễu chằm chằm, hai người bọn họ đi vào trong phòng liền ồn ào.

Bọn họ đều nhìn Cận Nam Dữ bên người anh thế nhưng lại mang theo một cô gái đáng yêu như vậy, không chịu được liền nói vài câu ồn ào.

Lục Nhiễu đi vào thấy được Mộ Lận, Mộ Lận cũng đang ở chỗ này, khi cô nhìn đến anh ta cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng cô cũng không có nói chuyện, cô cùng Cận Nam Dữ ngồi ở một bên.

Bạn học của Cận Nam Dữ hỏi anh, "Tôi như thế nào cảm thấy tiểu mỹ nhân này rất quen, cảm giác như đã từng nhìn thấy ở nơi nào rồi, cô gái này tên gọi là gì?" .

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!