Cận Nam Dữ vốn đang rất lo lắng , nhưng khi nhìn đến dáng vẻ khẩn trương của Lục Nhiễu như vậy, suy nghĩ tới cái gì đó giữ tay cô lại, bóp chặt một chút, "Lục Nhiễu, em đang lừa anh ".
Lục Nhiễu bị vạch trần, đem hắn tay kéo lỏng ra, lúc này mẹ Lục cơm nước đã chuẩn bị xong kêu bọn họ qua ăn cơm, Cận Nam Dữ cùng Lục Nhiễu qua đó cùng ngồi vào bàn ăn.
Mẹ Lục nhìn Cận Nam Dữ nói, "Nam Dữ này, đều là người nhà, Nhiễu Nhiễu có nói cho Dì biết về gia cảnh của con, gia đình chúng ta tiếp đãi thực bình thường, con đừng suy nghĩ ghét bỏ Dì, Dì trước đó không biết rõ tình huống, bằng không sớm đã mời con ra bên ngoài nhà hàng ăn tương đối tốt".
Cận Nam Dữ nghe vậy lập tức khen ngợi nói "Không phải vậy, Dì à người quá khiêm tốn rồi, Dì làm bàn đồ ăn này nhìn xem đồ ăn đầy đủ màu sắc hấp dẫn, so với nhà hàng khẳng định không kém. Nhiễu Nhiễu cùng con nói vô số lần tay nghề của Dì rất tốt, nấu ăn rất là ngon, con vẫn luôn nghĩ muốn nếm thử, hiện tại rốt cuộc đã được như ý nguyện, so với ăn ở khách sạn lớn ăn ở đây con cảm thấy rất hài lòng, con là người không kén ăn, rất dễ nuôi.".
Lục mẹ rất thích Cận Nam Dữ nhìn bộ dạng ngoan ngoãn, được hắn khen khiến bà rất cao hứng, kêu hắn ăn nhiều thêm .
Lục Nhiễu kinh ngạc nhìn Cận Nam Dữ, không ngờ anh ta lại khoa trương như vậy, nói dối không chớp mắt.
Cô đã nói vậy khi nào chứ? .
Cận Nam Dữ còn mang theo vẻ mặt chờ mong đang ăn cơm, cả hành trình ăn cơm đều khen mẹ Lục nấu ăn rất ngon .
Lục Nhiễu không biết Cận Nam Dữ có sở trường thổi cầu vồng đặc biệt như vậy. Được thổi cầu vồng đẹp mắt như vậy, mẹ Lục cười đến hoa cả mắt.
Bà vẫn luôn nhìn vào Cận Nam Dữ rồi gắp thức ăn vào bát cho hắn, hoàn toàn không để ý đến đứa con gái như cô, Lục Nhiễu cảm thấy đồ ăn trong bát bỗng nhiên không có mùi thơm.
Khi Cận Nam Dữ dùng bữa với mẹ Lục, hắn không quên gắp thức ăn vào bát cho Lục Nhiễu. Chi tiết quyết định thành bại, hắn theo bản năng thói quen gắp thức ăn cho Lục Nhiễu. Trước giờ khi hắn ở nhà, hắn đều làm chuyện này với cô, đều là theo bản năng gắp đồ ăn cho Lục Nhiễu. Nhưng ở trong mắt mẹ Lục thấy con gái của mình được chăm sóc tốt như vậy, bà đối với Cận Nam Dữ càng thêm hài lòng hơn.
Mẹ Lục nhìn Cận Nam Dữ ăn cũng hài lòng, sau đó lo lắng hỏi hắn: "Nam Dữ , Dì nghe Nhiễu Nhiễu nói gia đình con có điều kiện tốt như vậy, chính là nhà của chúng ta gia cảnh quá bình thường. Ba mẹ con bên kia có cảm thấy ghét bỏ gia đình chúng ta không? Ý Dì muốn nói gia đình con có muốn lựa chọn gia đình môn đăng hộ đối hay không? ".
Cận Nam Dữ bảo đảm cùng mẹ Lục nói, "Dì à, gia đình con không có khái niệm phân biệt tầng lớp, nhà con cũng không có yêu cầu điều kiện phải môn đăng hộ đối, ba mẹ con cũng là những người bình thường họ cũng sẽ không để ý đến bất cứ điều gì. Tất cả là tùy thuộc vào con, nếu con thích ai thì bọn họ cũng sẽ đều thích, gia đình con cũng rất thích Nhiễu Nhiễu, ba mẹ con đều coi Nhiễu Nhiễu như là con gái của mình, họ rất nóng lòng muốn con nhanh chóng cứơi cô ấy về nhà.
Lục Nhiễu ít nhiều cũng sinh ra đã ưu tú như vậy. Em gái con và ba mẹ con đều rất thích cô ấy. "
Cận Nam Dữ thật sự cái miệng này nói chuyện thật là ngọt chết đi được, đem mẹ Lục làm cho cao hứng đến cỡ nào.
Lục Nhiễu chỉ cách không khí đều đã cảm nhận được mẹ Lục ưng ý với Cận Nam Dữ đến mức nào.
Cơm nước xong thế nhưng Cận Nam Dữ còn chủ động giúp mẹ Lục rửa chén.
Edit: Mino Mũm Mĩm
Lục Nhiễu cảm thấy mình khẳng định là mang theo một tên Cận Nam Dữ giả mạo về nhà, này không giống hắn chút nào.
Như vậy là ngoan ngoãn sao?.
Mẹ Lục nhìn bộ dạng Cận Nam Dữ nghiêm túc rửa chén, bà quay sang nói với Lục Nhiễu, "Nhiễu Nhiễu ngày thường ăn xong là con phải rửa chén, người ta là khách đến chơi chưa kể còn là lần đầu tiên đến đây, sao con lại để cậu ấy rửa chén?".
Sau đó bà quay qua nói với Cận Nam Dữ, "con đi ra bên ngoài ngồi xem TV ăn trái cây đi, để Dì cùng Nhiễu Nhiễu rửa là được rồi, không có nhiều lắm đâu. Đừng khách sáo".
Cận Nam Dữ bị đẩy đi ra, mẹ Lục nháy mắt ra hiệu cho Lục Nhiễu kêu cô đi vào. Lục Nhiễu không còn cách nào, đi vào bên trong giúp mẹ cô rửa chén đũa.
Mẹ Lục thật vui vẻ vừa rửa chén vừa cười cười, nháy cho Lục Nhiễu một ánh mắt, nhỏ giọng nói thầm nhắc nhở cô, "Con bé này có mắt nhìn người không tồi, mẹ xem ra rất thích đứa nhỏ này, lớn lên lại đẹp trai, ôn nhu. Đối xử với con còn tốt như vậy, chủ yếu vẫn là nhìn rất ngoan ngoãn, vừa nhìn ra chính là một đứa trẻ tốt, nó khẳng định là rất chung tình, mẹ con xem người rất chuẩn, trong mắt của nó đều là có con, con gả cho nó là chuẩn chứ không có sai, mẹ rất thích nó.".
Lục Nhiễu nghe thế không nhịn được mỉm cười hạnh phúc, cô cũng cảm thấy mắt nhìn người của mình cũng không tồi, cô thật sự thực thích Cận Nam Dữ.
Rất thích.
Sau khi hai người rửa bát xong, mẹ Lục vừa gọt trái cây xong gọi Cận Nam Dữ bưng trái cây ra ăn, ngồi xem TV trong chốc lát.
Từ bên này trở về Thành Phố cũng đã muộn, mẹ Lục bắt Cận Nam Dữ và Lục Nhiễu ở lại một đêm, Cận Nam Dữ vui vẻ đồng ý.
Nhưng trong nhà bọn họ chỉ có hai phòng, một phòng là của mẹ Lục, còn một cái là của Lục Nhiễu. Mẹ Lục nhiều năm nay có thói quen ngủ một mình, nếu bên cạnh có người rất dễ dàng bị đánh thức, muốn xoay người một chút đều không được. Lục Nhiễu biết được tật xấu của mẹ nên cô chỉ có thể ngủ một mình, ở đây Cận Nam Dữ cũng không thể cùng Lục Nhiễu ngủ chung nếu để mẹ Lục thấy được là không tốt. Cận Nam Dữ chủ động nói, "Dì à, để con ngủ trên sô pha là được.".
Lục Nhiễu đau lòng nói, "Sao có thể như vậy được, sô pha nhỏ như vậy, còn anh cao lớn như vậy sao có thể nằm vừa trên sô pha."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!