Lục Nhiêu quẫn bách, " Anh hiện tại nói chuyện không phải là khí lực 10 phần sao? Tôi xem ra là anh sao có thể có chuyện gì? Anh có sức mà nói nhiều như vậy, đâu giống như sắp nằm trong quan tài?".
Cận Nam Dữ bên kia bình tĩnh lại, giọng nói khàn đi nói với cô: "Cho nên, em không tới chăm sóc anh? Bỏ mặc anh sống chết ư?"
Cận Nam Dữ 5 năm này mỗi lần cảm mạo, phát sốt đều là Lục Nhiễu chăm sóc, thân thể hắn cũng không phải yếu ớt dễ sinh bệnh, chỉ là đôi khi tăng ca thức đêm, thời điểm mới vừa tiếp nhận công ty, khi đó quá bận rộn tiệc xã giao, uống rượu hút thuốc thân thể suy sụp một thời gian ngắn, lúc đó đều là Lục Nhiễu chăm sóc hắn.
Hắn nằm ở bệnh viện bao lâu, Lục Nhiễu liền ở đó chăm sóc hắn bấy lâu.
Con người là động vật dễ có tình cảm, nhất là vào lúc yếu đuối nhất, đối với một người đặc biệt dễ nảy sinh tình cảm. Thời điểm công ty muốn phá sản, hắn đi uống rượu đến phải nhập viện, bác sĩ nói dạ dày hắn không tốt lắm phải phẫu thuật, tình trạng không được tốt .
Hắn đều không có khóc, Lục Nhiễu thì đứng trước mặt hắn khóc đến thương tâm .
Hắn nhìn Lục Nhiễu ở trước mặt hắn khóc, khi đó hắn suy nghĩ cô gái này đến tột cùng có bao nhiêu phần yêu hắn, có thể ở trước mặt hắn khóc thương tâm như vậy .
Sau khi hắn làm phẫu thuật xong, muốn ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng một thời gian, mỗi ngày Lục Nhiễu đều ở lại bệnh viện, chăm sóc cho hắn, còn thay hắn chạy lên chạy xuống xử lý mọi việc.
Khi đó hắn liền nghĩ cô gái này, rất đáng yêu.
Mặt khác anh thích cô, có lẽ nghĩ rằng cả đời này anh sẽ không bao giờ gặp lại một người cô gái ngốc nghếch như vậy.
Lục Nhiễu thích nấu ăn cho hắn, cũng là bởi vì trước đây bao tử của hắn quá tệ, cho nên nếu muốn ăn đồ cay sẽ không thể hắn ăn quá nhiều, căn bản chỉ có thể ăn mấy món tốt cho dạ dày. Mỗi bữa ăn sẽ cho hắn một bát canh.
Cận Nam Dữ nghĩ về chuyện trước đây, không biết làm thế nào mà hai người họ bây giờ lại trở nên như thế này.
Cái người phụ nữ bởi vì hắn nằm viện mà khóc đến thương tâm như vậy, bây giờ nói như thế nào không thích hắn thì liền không thích nữa sao.
Lục Nhiễu nghe được lời này của hắn, có chút khó chịu, cắn cánh môi trả lời hắn, "Tôi đi xem anh có ích lợi gì đâu? Có chuyện gì thì anh tìm bác sĩ, tôi lại không phải người học y, tôi đi có thể giúp anh cái gì?".
Cận Nam Du lăn lộn yết hầu một chút, suy nghĩ rõ ràng cùng cô nói: "Lục Nhiễu , chúng ta bên nhau 5 năm rồi, chăm sóc cho anh lần cuối cùng này, anh nhất định sẽ không quấy rầy em nữa, em nghĩ chia tay cũng được, anh liền đồng ý ngay lập tức."
Lục Nhiễu nghe được lời này trầm mặc.
Không biết vì cái gì khi nghe được trong miệng hắn nói hai chữ chia tay, cô thế nhưng trong lòng lại đau nhói.
Lục Nhiễu mười mấy phút lúc sau lại đi trở về hắn phòng bệnh, Lam Âm đã sớm đi rồi, hiện tại phòng bệnh không có người.
Lục Nhiễu đi vào đem cửa đóng lại, nhìn tới hắn trên giường.
Cận Nam Dữ cũng nhìn cô, hai người ánh mắt chạm vào nhau.
Thương thế hắn thật là rất nghiêm trọng, tay và chân đều băng bó, tay bó băng vải, chân trái càng nghiêm trọng, bó bằng thạch cao bị nâng lên cao ở cái đuôi giường.
Cái trán cũng bị xây xước .
Có lẽ là do hắn nằm viện nên toàn thân gầy gò đi một chút.
Lục Nhiễu nhìn hắn trong tình cảnh này, không nói nên lời hỏi hắn "Anh lái xe cẩn thận một chút không được sao? Chưa kể là anh vừa lái xe không tốc độ đúng mực nên biến thành thế này. Tôi nghe nói rồi, trợ lý của anh nói rằng anh là người lái xe đâm vào cây? Tại sao anh không quan sát khi lái xe? ".
Cận Nam Dữ nghĩ lại bản thân vì sao lại đâm vào cây, lý do thật là rất ngu ngốc.
Hắn tưởng tượng ra Lục Nhiễu và Mộ Lận sẽ ở cùng một phòng, rồi đột nhiên nghĩ đến thời cấp ba, hắn nhớ lại khi xưa nhìn thấy hai người họ ở cùng nhau, hai người họ giống như đã có cái gì đó mờ ám. Mộ Lận đặc biệt thích chạy qua lớp Lục Nhiễu , thời cấp ba hai người bọn họ tiếp xúc với nhau rất nhiều, chẳng lẽ hồi cấp ba Mộ Lận đã thích Lục Nhiễu sao?
Nếu Lục Nhiễu thật sự thích Mộ Lận, Mộ Lận cũng thích Lục Nhiễu, như vậy hắn thật sự không còn cơ hội, nghĩ đến đây mới thất thần, đâm sầm vào thân cây.
Lúc sau liền được đưa vào bệnh viện.
Cận Nam Dữ tại sao lại ở trong bệnh viện một mình, hắn chỉ giữ miệng không muốn nói ra. Lục Nhiễu thấy hắn không muốn nói chuyện cũng không tiếp tục truy hỏi, ước chừng cũng là do hắn sỉ diện.
Lục Nhiễu đi qua ngồi gần bên hắn, liền cùng Cận Nam Dữ hai người trừng mắt nhìn nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!