Chương 12: Chị Dâu Đang Sống Chung Với Một Người Đàn Ông Khác

Cận Nam Dữ sau bị cảnh sát đưa về đồn tra khảo. Đặt ra cho hắn một đống nghi vấn, hắn bị đưa ra một đống câu hỏi. Bọn họ đều hoài nghi hắn có phải tội phạm cưỡng hiếp hay không. Hắn luôn miệng nói mình là bạn trai của Lục Nhiễu, hai người đang cãi nhau nên có chút hiểu lầm. Cho nên cô ấy mới nói như vậy.

Cảnh sát bên này dù hắn có nói như thế nào họ cũng đều không tin, muốn hắn chứng minh nếu thật là bạn trai thì phải đưa ra bằng chứng.

Cận Nam Dữ đem điện thoại của mình ra đưa tới cho bọn họ xem, "Này các người nhìn đi? Nếu cô ấy không phải bạn gái của tôi, album ảnh của tôi như thế nào lại có nhiều hình của cô ấy đến vậy? Hơn nữa đều là hình ảnh cô ấy ngủ trên giường. Tôi nằm ở bên cạnh nên mới chụp được không phải sao?".

Cảnh sát nghe được lời này lại hoảng sợ, " Cậu thật là biến thái còn dám lẻn vào nhà người khác chụp ảnh? Cậu không phải lén cài camera theo dõi trong nhà cô ấy đấy chứ?. Nếu thật cô ấy là bạn gái cậu, sao trong album ảnh của cậu chỉ có ảnh chụp của cô ấy, không có tấm ảnh nào của hai người chụp chung? .".

Cận Nam Dữ "... ".

Vốn dĩ trước giờ hắn không thích chụp ảnh. Lục Nhiễu cũng vậy cũng không thích chụp ảnh. Hơn nữa ở bên nhau nhiều năm như vậy bọn họ cũng chưa từng cùng nhau chụp chung một tấm ảnh.

Một lúc sau thư ký của hắn đã tới đồn cảnh sát, nộp tiền bảo lãnh lúc này hắn mới được thả ra ngoài.

Lúc Cận Nam Dữ lên xe một lúc cơn tức giận cũng không hề giảm đi. Nghĩ tới bản thân cứ như vậy mà bị gán cho cái tội cưỡng hiếp, đầu sỏ gây tội vẫn là Lục Nhiễu.

Cô cũng thật có năng lực, dám nói không quen biết hắn, còn đem cái danh tội phạm cưỡng hiếp đổ lên người hắn, hắn có chỗ nào giống với phạm tội cưỡng hiếp chứ? .

Cô gái này thật là nhẫn tâm, trước kia hắn còn tưởng cô là người ôn nhu ngoan ngoãn, thích hợp để cưới làm vợ. Hiện tại xem ra đều là hắn đã nhìn lầm.

Trợ lý lái xe đưa hắn trở về nhà, vẫn luôn nhìn kính chiếu hậu cái sắc mặt này của ông chủ thật không được bình thường, thư ký của hắn thật cẩn thận hỏi, "Chuyện kia, tổng giám đốc, tôi xin nhiều chuyện hỏi một câu, tại sao Lục tiểu thư lại nói ngài là phạm tội cưỡng hiếp, đem ngài đưa đến đồn cảnh sát? ".

Câu hỏi này như là châm ngòi, làm Cận Nam Dữ cũng muốn biết đến lý do là vì cái gì!.

Cận Nam Dữ tức giận, không khống chế được lên tiếng , " Nếu tôi có thể biết là vì cái gì thì đã ko bị bắt đến đồn cảnh sát rồi , người phụ nữ này, cậu thấy cô ấy có gì đó kỳ lạ hay không? Trước đó một ngày còn ở dưới thân tôi kêu giống như mèo nhỏ, kết quả hôm nay lại đem tôi đi đến đồn cảnh sát, còn cùng tôi nói lời chia tay, tôi có trêu chọc gì đến cô ấy chứ? 5 năm qua không phải rất êm đẹp sao?".

"Chia tay ư?" thư ký nghe ra không thích hợp, "Lục tiểu thư muốn cùng ngài chia tay? ngài không phải nói cô ấy yêu ngài đến chết đi sống lại không rời ngài được sao?".

Cận Nam Dữ "... " Sự thật nói cho hắn biết , cái gì gọi là tự vả mặt mình, hiện tại tuy ko bị đánh nhưng lại rất đau. Nghĩ đến đây hắn đột nhiên phản ứng lại, đi phân phó cho thư ký, "Đúng rồi, cậu đi điều tra một chút buổi tối hôm nay Lục Nhiễu đã đi gặp ai? Hơn nữa điều tra xem dạo gần đây cô ấy đã gặp gỡ người đàn ông nào? chỉ cần thấy có ai thân mật tiếp xúc bên cạnh cô ấy đều báo cáo lại cho tôi ".

Hắn rất muốn biết xem đêm nay cô ăn mặc như vậy là để đi gặp người đàn ông nào, đến nội y cũng không muốn mặc.

Buổi chiều ngày hôm sau Lục Nhiễu dúng xong bữa trưa thì đi cùng Mộ Lận đi xem nhà, người môi giới bất động sản dẫn bọn họ đi xem ba căn hộ ở trung tâm thành phố đoạn đường bên này cũng không tồi. Hơn nữa còn có hai phòng, ngoại trừ việc phải dùng chung một số nơi trong nhà, hai người ở mỗi phòng riêng tính cũng không tệ lắm, hơn nữa là có thể khóa trái lại.

Người môi giới nghe nói bọn họ là bạn ở ghép nên dùng các loại khen về sự riêng tư của nơi này. Bây giờ dọn dẹp lại một tí có thể trực tiếp dọn vào ở được rồi. Xung quanh cũng ko quá ồn ào, hơn nữa đây cũng là một căn hộ mới một tháng tiền thuê là 1 Vạn Tệ, phải đưa trước 3 tháng tiền nhà . Mộ Lận chuyển tiền sang cho Lục Nhiễu qua WeChat, đã đến giờ, bọn họ chuẩn bị đi trở về khách sạn dọn đồ, đêm nay có thể trực tiếp chuyển vào ở được, chìa khóa là mã khóa, cho nên chỉ cần nhập mật mã là liền có thể vào nhà được.

Mộ Lận lái xe đưa cô rời đi về khách sạn, đến nơi nhìn cô muốn xuống xe liền hỏi cô, " Cậu là buổi tối hôm nay sẽ dọn đồ vào đây ở sao?".

Lục Nhiễu gật đầu, "Đúng vậy, mấy ngày nay đều ở tại khách sạn nên không tiện, buổi tối hôm nay tôi sẽ dọn đồ vào ở, còn cậu?".

"Tôi cũng vậy, đêm nay sẽ dọn đến. đúng rồi nếu không có gì bận buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm đi.".

Lục Nhiễu nghĩ dù sao hai người cũng vừa làm bạn cùng nhà, muốn quan hệ trở nên tốt hơn, vừa vặn cô ngày thường thích ở nhà nấu cơm, liền cười đồng ý , " Được , hôm nay buổi tối tôi nấu cơm cho cậu đi, cho cậu thử một chút tay nghề của tôi".

Lục Nhiễu xuống xe rồi đi vào khách sạn, Mộ Lận nhìn chằm chằm bóng dáng cô, ánh mắt thâm thúy nhìn thật lâu. Lúc sau móc ví tiền ra, trong ngăn của ví tiền có kẹp 1 tấm ảnh chụp chung.

Là tấm ảnh chung của hắn và Lục Nhiễu, đã được hắn cắt ra từ 1 tấm ảnh chụp tập thể. Bởi vì trong ảnh hai người đứng cạnh nhau chụp ảnh.

Thời điểm tấm ảnh này được chụp là khi bọn họ tham gia thi đấu , Lục Nhiễu là nhân viên hậu cần bị mọi người lôi kéo cùng nhau chụp ảnh

. Vốn dĩ không phải cùng hắn chụp riêng, Mộ Lận muốn chụp với cô một tấm ảnh, nhưng sợ bị cô từ chối. Liền rủ mọi người cùng chụp chung vài tấm ảnh, hắn cố ý đứng bên cạnh cô để chụp. Riêng tấm ảnh này đã bị hắn cắt ra bỏ vào trong ví tiền.

Hắn trân quý tấm ảnh chụp này đã lâu.

Hắn vẫn là không có cách nào để quên đi Lục Nhiễu, cô gái này đã làm hắn thích cô từ thời còn đi học.

Buổi tối Lục Nhiễu đem đồ đạc của mình thu dọn để về nhà mới, còn mua thêm bốn bộ khăn trải giường, vì cô là phụ nữ nên thích những đồ vật có màu hồng nhạt. Nhưng sau khi tốt nghiệp dọn đến sống cùng với Cận Nam Dữ , vì hắn thích màu trắng đen, nên khăn trải giường vẫn luôn là cái loại màu âm u, nhìn đến thấy buồn bực. Cho nên khi mua dụng cụ đều là màu hồng nhạt cô cảm giác phấn chấn vui vẻ, sau khi chia tay Cận Nam Dữ cô cảm giác tự do, thoải mái thích cái gì cũng đều làm được.

Lục Nhiễu suy nghĩ phấn chấn một lúc, sau đó lấy điện thoại ra chụp một tấm hình đăng lên vòng bạn bè.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!