Chương 9: (Vô Đề)

Đàm Duy lộ vẻ chần chừ, ngày đầu tiên đi làm đã phải đối mặt với thử thách thế này.

Perla thấy dáng vẻ yếu đuối đáng thương của cô, cô ấy nổi lòng tốt. Cô ấy tìm một tấm ảnh trong điện thoại, là ảnh chụp chung của các sếp lớn

trong một bữa tiệc của nhãn hàng. "Để chị bổ túc cấp tốc cho em, nửa phút thôi, nhớ kỹ nhé."

Đàm Duy gật đầu.

"Người này là Stella, lúc nãy em gặp rồi, sếp lớn của khối Bán lẻ chúng ta đó."

"Jimmy bên Visual Merchandising, là một kẻ cuồng chi tiết, nói chung là em nên cẩn thận một chút."

"Kris bên ngành hàng (Merchandising), người cũng khá ổn, nhưng không thích đùa giỡn."

"Trùm cuối tới rồi đây, Enzo của Marketing, chị tin là em cũng nghe danh rồi. Đẹp trai thật đấy, nhưng tính tình thì không tốt lắm… Chị còn chưa thấy anh ta thèm nhìn ai bằng nửa con mắt bao giờ."

Đàm Duy cảm động đến muốn khóc, nắm chặt tay cô ấy: "Perla, cảm ơn chị."

"À mà này, tan làm em đi mua tờ vé số đi. Ngày đầu đi làm đã bị sếp lớn điểm danh, cái vận may này đúng là hết nước chấm."

Đàm Duy chỉ mong cô ấy đừng nói nữa, bây giờ cô đang căng thẳng đến mức muốn Tào Tháo rượt.

Perla nói đã ghiền, không quên truyền lại châm ngôn để khích lệ cô:

"Bước thứ ba của Top Sales: Retail is Detail (Bán lẻ nằm ở chi tiết). Cố lên!"

Đàm Duy đứng ngoài phòng họp hít sâu hai hơi rồi gõ cửa.

Các sếp đang trò chuyện, thấy có người vào, ánh mắt đồng loạt hướng ra cửa, không khí đang vui vẻ cũng thay đổi hẳn. Lồng ngực Đàm Duy tức khắc dâng lên một cỗ khí huyết, cô cảm giác mình sắp chết đến nơi.

Cô hít một hơi thật sâu để bản thân bình tĩnh lại, "Xin lỗi đã làm phiền ạ, em vào hỏi mọi người muốn uống gì."

Có người nhướn mày, không rõ là bất mãn vì bị cắt ngang hay vì lý do gì khác, tóm lại là ý tứ không rõ ràng.

Ánh mắt Đàm Duy vội vàng lướt qua, rồi hướng về phía Stella trông có vẻ hiền hòa nhất, bởi vì chị ta là người đầu tiên mỉm cười với cô, thậm chí còn lên tiếng để xoa dịu bầu không khí: "Trước đây tôi chưa từng gặp em thì phải?" Chị ta đã chừa cho Đàm Duy không gian để nói tiếp, không đến nỗi quá gượng gạo.

"Dạ vâng, hôm nay là ngày đầu tiên em nhận việc ạ." Đàm Duy cười, để lộ hàm răng trắng sạch.

Stella gật đầu, "Chào mừng em gia nhập đại gia đình Rossi Trung Quốc, hy vọng em sẽ có một hành trình vui vẻ."

Đàm Duy lần lượt hỏi và ghi lại, cuối cùng cũng đến trước chiếc ghế

sofa đơn màu trắng. Tầm mắt cô chỉ dám dừng lại ở chiếc quần tây đen, đôi chân anh thật thon dài.

"Nước soda, cảm ơn." Chu Giác đã lên tiếng trước khi cô kịp hỏi.

Đàm Duy ngẩng đầu, bất ngờ va phải đôi mắt đen sâu thẳm. Chu Giác đang nhìn cô không chớp mắt.

Lông tơ toàn thân cô dựng đứng, da gà nổi lên, cô vội vàng cụp mắt xuống, "Xin anh chờ một lát ạ." Nói rồi cô xoay người đi ra ngoài.

Lúc chuẩn bị xong đồ uống cho mọi người rồi bưng vào lại, cô cảm thấy dường như đã không còn căng thẳng như lần đầu.

Mọi người ngồi quây quần trên ghế sofa, ở giữa là một chiếc bàn cà phê hình tròn màu trắng, cô phải nửa ngồi xổm hoặc nửa quỳ mới có thể đặt đồ uống xuống.

Cô lần lượt đưa cho từng người, cuối cùng mới đến Chu Giác. Cô đặt một miếng lót ly xuống trước, chất liệu da bê nhỏ, sờ vào rất mềm mại, rồi mới đặt chiếc ly lên trên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!