Chương 9: (Vô Đề)

Buổi sáng học nhận biết độc dược, điều chế giải dược.

Buổi chiều tập luyện võ nghệ.

Buổi tối học thăm dò và phản thăm dò.

Nửa đêm bắt Lục Cảnh Thời kể truyện.

Ừm, chủ yếu là kể cho hệ thống nghe.

Phải để nó thấy thế nào mới là nhân vật và câu chuyện lành mạnh, hợp lý, tránh việc nó suốt ngày chỉ biết viết những tình tiết đòi c.h.ế. t đòi sống.

Ban đầu ta còn hỏi Lục Cảnh Thời.

"Hệ thống có làm phiền ngươi không?"

Lục Cảnh Thời:

"Nó nói, cái thứ dở tệ gì vậy, nó không thèm nghe."

Sau đó, ta lại hỏi.

Lục Cảnh Thời:

"Hôm qua nó còn hỏi ta, cuối cùng nòng nọc có tìm được mẹ không?"

Ta:

"Bảo nó, nòng nọc còn có mẹ, chỉ có hệ thống là không có mẹ."

Lục Cảnh Thời: ...

Ta: Sao thế?

Lục Cảnh Thời:

"Ừm, nó bị ngươi chọc tức khóc rồi."

18.

Năm thứ ba, ta cuối cùng cũng có thành tựu.

Bất kỳ sát thủ nào đặt chân vào hoàng cung đều không thoát khỏi hỏa nhãn kim tinh của ta.

Chủ yếu do ta trấn áp bằng vũ lực, sau đó sư tỷ sẽ làm nhục nhân cách.

Họ thường sẽ nghi ngờ về nghề sát thủ của mình, từ đó hoàn lương, giải nghệ.

Truyền từ người này sang người khác.

Lâu dần, trong giới sát thủ có một truyền thuyết.

Không có sát thủ nào có thể sống sót rời khỏi hoàng cung.

Bởi vì những người rời khỏi đó đều đã đổi nghề.

Hệ thống vẫn cứng đầu:

"Dù không có ai ám sát nữa, hắn vẫn là một bạo quân!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!