Chương 5: (Vô Đề)

Đột nhiên, ta bỗng có chút tò mò, một người mỗi ngày đều phải trải qua một vụ ám sát như Lục Cảnh Thời sẽ có tâm trạng như thế nào.

Chưa kịp hoàn hồn, ta đã xông đến trước mặt Lục Cảnh Thời, tay không đón lấy lưỡi đao. Lòng bàn tay bị cắt rách, mũi ngửi thấy mùi tanh nồng đậm của máu.

Vẻ mặt lạnh lùng của Lục Cảnh Thời có chút d.a. o động.

Sư tỷ hét lên một tiếng, xông tới, nhìn ta, lại nhìn Lục Cảnh Thời, thốt ra một câu tiếng Hoa tao nhã.

Đệt...

Nàng ấy cắn răng, trực tiếp vác ta lên vai.

9

Sư tỷ tuy không giỏi về việc rải thuốc độc, nhưng bản lĩnh ẩn nấp bỏ trốn trong nghề lại là hàng đầu. Dù mang theo cái đuôi là ta, nàng ấy vẫn có thể thừa lúc hỗn loạn trốn ra khỏi cung.

Nàng ấy mắng ta:

"Triệu Hiểu Hiểu! Ai dạy muội tay không đỡ đao thế, muội muốn c.h.ế. t à!"

Ta ủ rũ đáp: Ta không muốn chết.

Người muốn c.h.ế. t rõ ràng là Lục Cảnh Thời.

Sư tỷ giận dữ:

"Có phải muội đã quên mình là thích khách không? Thích khách là để g.i.ế. c người, làm gì có chuyện cứu người? ! Muội..."

Rẽ vào một con hẻm nhỏ, lời nói lải nhải của sư tỷ đột ngột ngừng lại.

Nàng ấy che chở ta phía sau, không khí có chút căng thẳng.

Gió đêm như mang theo mùi thuốc súng.

Trận chiến lớn, sắp nổ ra.

Sư tỷ chỉ kịp thốt ra một chữ: Chạy!

Sư tỷ thường nói, nghề của bọn ta là nghề l.i.ế. m m.á. u trên lưỡi dao, hoặc là g.i.ế. c người nhanh hơn đối phương, hoặc là chạy nhanh hơn đối phương.

Ta và sư tỷ nhờ bóng đêm che chắn, chạy thục mạng qua các ngõ hẻm. Gió lạnh như d.a. o cắt xuyên qua cổ họng ta, hít thở đều mang theo mùi m.á. u tanh.

Người phía sau đuổi theo không ngừng.

Sư tỷ hít sâu một hơi, đẩy ta vào một con hẻm bên cạnh, bản thân nhảy lên nóc nhà, lộ ra trong tầm nhìn của kẻ địch.

Nàng ấy đối diện với ánh trăng, tóc bay trong gió, giơ ngón giữa:

"Đồ ngu, đuổi theo lão nương đây này!"

Vài cú nhảy nhanh như chớp, phía sau sư tỷ là một đám đuôi nhỏ đen chằng chịt, biến mất trong màn đêm.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!

📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Ta nén nước mắt, chui ra khỏi hẻm, không ngờ lại có mấy người áo đen bao vây tới, một trong số đó giương cung dài, mũi tên lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo nhắm vào ta.

Bên tai vù vù một mảnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!